Những bài thơ về cuộc đời bạc bẽo đáng suy ngẫm được chắt lọc từ những trải nghiệm cuộc đời, những thăng trầm và những điều dở dở ương ương tạo nên những vần thơ hay về cuộc sống. Có rất nhiều bài hát buồn về cuộc sống khiến bạn rơi nước mắt. Cùng meohaygiadinh suy nghĩ về bài thơ về cuộc đời bạc bẽo đáng suy ngẫm trong cuộc sống nhé.
Hãy Gắn Lên Em
Nghiệt ngã đời thường lắm đắng cay
Ngu khờ chẳng biết tuổi thơ ngây
Làm sao đỡ đói ngày hai bữa
Chẳng biết no đâu đoạn tháng ngày
Nhân ái người thương lòng cảm tạ
Từ tâm kẻ mến dạ vui thay
Sau mưa ắt hẵn trời lại sáng
Đến lúc nào đây trẻ gặp may!!!
Gắng gượng lên đi sẽ có ngày
Thân em gặp được những duyên may
Lòng thương số phận người côi cút
Dạ mến tình thâm kẻ lắt lay
Cuộc sống chan hòa trong mái ấm
Đời vui thắm đượm giữa vòng tay
Tương lai lại sáng đời thêm đẹp
Vững chắc niềm tin chấp cánh bay.
Kẻ Có Hay
Tác Giả: Dĩ Vãng
Cuộc sống không nhà nỗi khó thay
Trăm sầu hỏi biết sướng gì đây
Đông về gió thổi tràn sưng gối
Hạ đến mưa lùa đẩm ướt thây
Ước chỉ đôi lần mang áo lạnh
Mơ dù mấy buổi mặc quần tây
Đơn côi một kiếp đời con khổ
Nặng bước giang hồ kẻ có hay!
Cuộc Sống Bên Đời
Tác Giả: Thanh Hải Phạm Thị
Giữa trời mà vẫn đẹp sao
Dịu dàng năm tháng ngọt ngào đắm say
Tỏa muôn sắc thắm nơi này
Mang về cuộc sống tháng ngày đẹp tươi
Nhìn em e ấp bên đời
Mảnh mai khuê các dưới trời trong xanh
Thân như sợi chỉ tơ mành
Điệu đà duyên dáng cạnh anh nơi này
Ngắm nhìn sao thấy đắm say
Không gian tĩnh mịch của ngày ở bên
Nỗi lòng chỉ muốn đừng quên
Phong cảnh thơ mộng ở trên cuộc đời
Hồn Thu Thuỷ cứ lả lơi
Vẽ lên cuộc sống bên đời đẹp sao
Giáo Học..????
Tôi viết vần thơ đứng ngã nghiêng
Bên lề cuộc sống lắm ưu phiền
Lập lờ lấp lững bao nhiêu chuyện
Vận ngữ vì sao? Lại đão điên
Chát đắng ngôn từ thêm đay nghiến
Còn đâu ????nghĩa lể buổi đầu tiên…
Hậu văn thời nay không bán phổi
Chỉ biết buôn chữ bởi tại …TIỀN…!!!!
Cuộc Sống – Tác Giả: Duy Thuyen Nguyen
Cuộc sống phong lưu chẳng cứ tiền
Bon chen chi khổ phải buồn phiền
Sông nước mênh mông ông tận hưởng
Giang sơn gói gọn một chiếc thuyền
Sướng nhất đời ông cảnh thiên nhiên
Vểnh râu ông hút mấy điếu liền
Chim trời yêu quí tình huynh đệ
Tuổi già thỏa mái sướng như tiên
Sống
Tác Giả: Huy Huyền
Cuộc sống giàu sang nghĩa lý chi
Tâm người chân thật mới mê ly
Xưa nay xấu tốt lưu tryền mãi
Ân nghĩa tình người luôn được ghi
Thất Lạc
Ta vô tình thất lạc những tháng năm
khi bước qua những thăng trầm cuộc sống
thất lạc hết những ước mơ cháy bỏng
thất lạc nhiều những hoài vọng xa xưa
Ta vô tình thất lạc những cơn mưa
con nắng hạ của ngày xưa đâu mất
những dư hương với tình say chất ngất
mà hôm nay cứ phảng phất mơ hồ
Ta vô tình thất lạc những giấc mơ
những dấu yêu, những khạo khờ nông nỗi
thất lạc những bài thơ tình viết vội
thất lạc chiều… em hờn dỗi bâng quơ
Nay ta ngồi sắp xếp lại trang thơ
Nhìn ký ức biết bao giờ gặp lại
Ánh hoàng hôn rớt bên chiều hoang hoải
Ta thấy mình thất lạc tuổi hồn nhiên!.
Đơn Độc
Cành hồng nhỏ bé, nụ tròn xinh
Nắng mới lung linh, đẹp hữu tình
Đủ sức vươn mình khoe sắc thắm
Đâu hay quạnh quẽ một đơn hình!
Bông hoa đã nở, tươi rồi héo
Tất yếu mà thôi, cánh rụng, tàn
Tuổi trẻ qua rồi, già độc phận
Cô đơn lặng lẽ, mãi rời đàn!
Lẽ sống đời người cũng vậy thôi
Cha già, mẹ héo quá đơn côi!
Bình sinh trọn vẹn vì con cái
Đến lúc về già lạnh lẽo đời!
Cuộc sống muôn màu, muôn cám dỗ
Bên mình phải giữ trọn tình thân
Không nên trả nghĩa bằng mồm mép
Chớ để rồi thành bất hiếu nhân!
Sắc Màu Cuộc Sống
Tác Giả: Ngọc Oanh
Một sớm mai hồng mộng giấc hoang
Trời trong đất điểm những bông vàng
Mây đùa mặt nước đan tình đợi
Gió giỡn non ngàn gọi nắng sang
Hé cửa vườn thơ chờ mặc khách
Khai xuân mùa hội ghé thôn làng
Tâm hồn khoáng đạt niềm tin khởi
Cuộc sống muôn màu nhạc khúc vang
Có Thể An Nhiên
Cuộc sống đời người vạn nỗi buồn
Thực ra là phải biết tâm ôn
Suy đi nghĩ lại sao cho ổn
Gạt bỏ tân toan lắm tiếng ồn
Gác lại con đò lòng trộn rộn
Gom phơi nhịp sống bởi càn khôn
Ngày đêm tiếng thở đà không muốn
Dĩ vãng chìm sâu lắng cửa hồn.
Đời Tôi
Đời tôi sương gió phong trần
Đi tìm manh áo miếng ăn qua ngày
Xa quê mấy chục năm dài
Nỗi buồn cứ mãi u hoài người ơi
Làm sao viết được thành lời
Thoáng qua mà đã nữa đời gian nan
Nghĩ mà tím ruột héo gan
Tim đau như thể đâm ngàn mũi dao
Bao lần nức nở nghẹn ngào
Nhớ cha nhớ mẹ còn bao nhọc nhằn
Gia đình nhiều nỗi khó khăn
Thân trai gánh chịu mấy lần được vui?
Dòng đời chảy ngược trôi xuôi
Tìm gì ở chốn bùi ngùi lặng căm
Đêm nay đêm nữa âm thầm
Thịt da hằng những…vết xăm cuộc đời.
Cuộc Sống Không Là Mơ
Tác Giả: Phạm Hương
Cuộc sống không đẹp như mơ
Ta ơi ! Chẳng thể thờ ơ giữa đời
Yêu thương chân quí nụ cười
Quên đi gian khó ngút trời nhân gian
Trải bao sóng gió cơ hàn
Vượt lên tất cả gian nan phận người
Dù tình nhân thế nổi trôi
Ai ơi ! Xin nở nụ cười bao dung
Đời Ta Vẫn Thế Em Ơi
Đời ta đó cuộc đời đầy sóng gió.
Một kiếp người chợt có rồi chợt không.
Ta yêu em tình yêu vẫn mặn nồng…..
Không gian dối và lòng luôn nhung nhớ ….
Có bao giờ em ơi tự hỏi lòng….
Em có biết ta hằng đêm mong nhớ …..
Khi gặp em, anh trở nên khờ dại ….
Chợt mĩm cười rồi chợt nói vu vơ…
Đời vẫn thế từng ngày trôi nhanh quá…
Chuyện chúng mình như con cá trong ao….
Mỗi ngày qua tình vẫn như ngày nào….
Đau và khổ sống một mình trong hư ảo….
Đời vẫn thế người với người sắc xảo ….
Anh và em giông bão sẽ vượt qua….
Một ngày kia anh biết sẽ không xa….
Tình ta sẽ thăng hoa và hạnh phúc….
Dù cuộc đời thay đổi chẳng phôi pha …..
Phi Thường
Mặc giông bão cuộc đời này gào thét
Quật thân ta rách nát đến tả tơi
Ta vẫn đứng sừng sững giữa dòng đời
Dù chỉ còn một chút nhựa sống thôi
Thân vẫn đơm đầy những nụ cười tươi
Để bão giông cuộc đời này khuất phục
Loài hoa dại, với nghị lực phi thường
Cuối Con Đường
Tháng năm dần sẽ phai tàn.
Cưới nhau vui vẻ mau tàn chia ly.
Lúc nghèo thì sống chi ly.
Đến khi giàu có biệt ly đôi đường….
Tháng năm là tháng đoạn trường.
Người thương kẻ nhớ vấn vương tơ lòng.
Tháng năm ngày nhớ đêm mong.
Người kia không biết chạnh lòng vì ai ?
Cuộc đời mau chóng đổi thay.
Cuộc tình ai chết vì năm tháng dài ?????
Phép Thử Cuộc Đời
Ước muốn lòng người là vô tận
Lượng sức mình để sống đủ là vui
Trời của chung tất cả mọi người
Chẳng lấy hết , chẳng cho ai tất cả
Chớ vội buồn khi đời gặp vất vả
Đừng quá vui khi có chút thành công
Phải cố rèn để trí sáng , tâm trong
chớ kèn cựa tự mình làm mình khổ
Nếu biết được mỗi sai lầm là bệnh
Thì lòng mình sẽ lượng cả bao dung
Sống cuộc đời tự tại ung dung
Với tiểu nhân hay cùng người quân tử
Cuộc đời này luôn như là phép thử
Với mỗi người tồn tại ở nhân gian
Bài Học Từ Cuộc Sống
Trong cuộc sống bao buồn vui, cay đắng
Cám ơn đời! Ta học được chữ khôn
Để bỗng thấy mình như thêm lớn
Trong gian nan, vất vả mới sinh tồn
Có thể nhận nhát dao còn ngơ ngác
Máu nhỏ ròng mới thấy biết mình đau
Dạy bài học, rằng ta luôn cảnh giác
Để lần kề, phải trông trước, nhìn sau
Đời nhiều mặt, muôn màu trong cuộc sống
Dạy cho ta học được ít nhiều điều
Được và mất, thấy mất nhiều hơn được
Nên bây giờ chẳng còn được bao nhiêu !
Xin cám ơn cuộc đời ta đang sống
Dạy cho ta học hỏi biết bao điều
Những vực thẳm và dây kia thòng lọng
Luôn chực chờ khi đợi bước chân xiêu !
Cuộc Đời Là Một Giấc Mơ
Cuộc đời là một giấc mơ
Là ngôi nhà tạm là bờ nghỉ chân
Là nơi hồn gởi xác thân
Là nơi hồn sẽ lìa trần thế gian
Là nơi cõi ảo mơ màng
Là nơi hơi thở khi tàn mới thôi
Là nơi cuối nẻo chân trời
Là nơi tạo kiếp luân hồi đổi thay
Luật Đời Vay Trả
Cuộc đời vốn lắm đổi thay
Sống nay chưa biết ngày mai thế nào
Hãy nên đối xử với nhau
Sao cho xứng đáng biết bao tình người
Có vay có trả ai ơi
Giống như cuộc sống buồn vui khổ sầu
Luật đời nhân quả thâm sâu
Sẽ không bỏ xót nhân đâu chốn trần
Phật luôn khuyên bảo dạy rằng
Tích đức lập phật trong tâm con người
Thơ Ngắn Về Cuộc Sống
Nếu một mai, đường đời ta vấp ngã
Hãy nhìn lại, những gì chân bước qua
Rồi sẽ thấy, thất bại ở nơi ta
Làm lại nhé, sẽ thành công cuộc sống
Trên thế gian, có mấy ai chịu hiểu
Có cảm thông, rồi mới có yêu thương
Hai suy nghĩ, khi bức tường ngăn cách
Không chan hoà, thì cách trở muôn phương
Khi con người, xem mình là tất cả
Cuộc sống đời, dẫm nát khi chân qua
Sống ích kỷ, tình thương không chan hoà
Thì cô độc, sống hiu quạnh mình ta
Hãy yêu thương, cuộc sống ngày hôm nay
Sống vui tươi, cho hết năm tháng ngày
Vui vẫn sống, và buồn vẫn phải sống
Đời hạnh phúc, khi ta biết dựng xây.
Dòng đời
(Tác giả: Đinh Văn Nhã)
Dòng đời lúc nổi lúc chìm
Lúc phiêu dạt, lúc có mình không ta
Lúc đời ngoạn mục thăng hoa
Lúc cay, lúc đắng, lúc xa, lúc gần
Lúc thắng, lúc bại, khổ thân!
Lại có lúc sang đúng chiều chiều sai
Ngày mai lại đúng
Có lúc nằm mơ mong thoát kiếp dại khờ
Lại có lúc không biết sống đến mai
Mà dành củ khoai đến mốt
Khi vinh, khi nhục nên phải biết sống căn cơ
Như âm dương nghịch cảnh đợi chờ
Cho nên muốn trọn kiếp người
Phải tu thân tích đức, phải nuôi chí bền
Khổ công rèn luyện mới nên
Dòng đời hết đục trong liền mênh mông.
Trôi vào bất tận biển Đông
Dòng đời sáng mãi trong ngần vinh quang!
Suy ngẫm
(Tác giả: Nguyễn Thị Thắm)
Làm người phải sống thẳng ngay
Đừng như con bướm đậu bay vô tình.
Sống sao thật với lòng mình
Đã hứa hẹn phải đinh ninh giữ lời.
Đừng đùa bỡn nhé bạn ơi
Lòng tin đâu phải trò chơi hão huyền
Nó như sợi chỉ nhân duyên
Kết tình bè bạn khắp miền gần xa.
Dối người người sẽ dối ta
Thế nên hãy sống thật thà thì hơn
Đừng như con cá thờn bơn
Suốt đời phải chịu tủi hờn đắng cay.
Giản đơn
(Tác giả: An Nhiên)
Nếu có thể đừng than chi số phận
Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi
Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ
Sao bận lòng cho những phút sân si
Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé
Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời
Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi
Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi
Nếu có thể thả hồn nương theo gió
Biết bỏ buông mình sẽ có thật nhiều
Những niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏ
Cuộc đời này thanh thản biết bao nhiêu
Nếu có thể giữ cho mình những phút
Khẽ khàng trôi không chút ầm ào
Giữa chợ đời lặng ru bình yên ngủ
Thả muộn phiền theo cánh gió lao xao…
Anh là người bạc bẽo
(Tác giả: Xuân Diệu)
Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo,
Em yêu rồi, anh đã vội quên ngay
Mới hôm kia tình tự đến mê say
Sang bữa nay anh làm như mất hết
Anh đòi mãi như một kẻ keo kiệt,
Trong hồn anh tình ái chẳng lâu sao?
Anh không chắt chiu dành dụm tí nào,
Là đất xấu hạt gieo không nảy nở
Nên anh mới luôn luôn nghèo khổ
Giận hờn như anh chẳng được em yêu
Mà thật ra em yêu dấu rất nhiều
Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo.
Chén đắng ta say
(Tác giả: Nguyễn Thanh Diệp)
Nhấp cạn chén đắng ngẫm đời say
Ta say quên hết nỗi đau này
Tình người bạc bẽo như làn khói
Lưu luyến làm gì tình đổi thay.
Ngày xưa ta nguyện tay nắm tay
Dệt bao mộng đẹp gửi trời mây
Mà nay người đã quên tất cả
Tình xanh, mộng đẹp như gió bay?
Chén đắng giờ đây ta với ta
Nâng chén cho quên bóng dáng ngà
Nỗi buồn chợt đến trong khóe mắt
Nhìn quanh chỉ thấy ta với ta.
Trên đây là những bài thơ về cuộc đời bạc bẽo đáng suy ngẫm, hy vọng những bài thơ có thể giúp các bạn vui hơn và trân trọng cuộc sống của mình hơn. Chúc các bạn có những vần thơ cảm xúc sâu lắng nhất và đừng quên theo dõi Thơ chọn lọcđể biết hơn về các thơ khác nhé.
Để lại một bình luận