Và rồi tháng 10 lần nữa lại ghé về đây theo một vòng tuần hoàn không lỗi hẹn. Hôm nay, chúng tôi sẽ gửi đến các bạn chùm thơ tình tháng 10 hay, lãng mạn, tâm trạng và chất chứa nhiều cảm xúc nhất để chúng ta cùng nhau chào đón một tháng 10 mới với nhiều cảm xúc khác nhau.
Chùm thơ tình tháng 10 cảm xúc dâng trào
Tháng 10 Về
Thơ: Phú Sĩ
Tháng mười về ai đó nhớ thương ai
Nhớ lối xưa con nắng vẫn trải dài
Tiễn thu cuối heo may buồn hoang dại
Nắng có còn trong tê tái đông sangTháng mười về có kẻ bước sang ngang
Để phố cũ nay lỡ làng duyên nợ
Hương hoa sữa đợi chờ ai xa vắng
Nhớ thương gì trong lặng lẽ mùa đôngTháng mười về anh có đợi có mong
Nơi phương ấy biển rì rào tiếng sóng
Anh có thấy trong dạt dào gió lộng
Có tình em bến mộng đợi bóng thuyềnTháng mười về ôn lại chuyện hàn huyên
Có kẻ vu vơ thả hồn bay xao xuyến
Có kẻ lặng thầm trong chuỗi buồn kỷ niệm
Duy chỉ còn ta ngồi đếm chuyến xe đờiTháng mười về ai đó thả hồn rơi
Rồi thao thức đêm trôi dòng thơ mới
Rạo rực thế tình thơ ai còn đợi
Ta trao nhau ấm mãi khúc tình nồng.
Cảm Xúc Tháng 10
Thơ: Đinh Đào
Tháng mười ơi! Chầm chậm một chút thôi
Để thu kịp trở mình khi gió lạnh
Để chút nắng sải mình trong chiều nhẹ
Để em tìm miền ký ức đầy vơi…Tháng mười ơi! Đi qua những khung trời
Còn thấy ấm của nồng nàn hương bưởi
Thu chưa qua sao lòng buồn vời vợi
Tại tháng mười hay tại bởi lòng tôi???Tháng mười ơi! Mang nỗi nhớ đầy vơi
Chở tôi đến những khung trời dịu vợi
Anh xa xôi lòng nấu nung không mỏi
Đợi tháng mười gom tâm sự về thôi!!!Tháng mười ơi! Chắt chiu lại cho tôi
Tình ai đó đã buông lời thề hẹn
Mong manh quá nếu đò không cập bến
Trách làm chi… Ai bảo…hẹn tháng mười.
Ký Ức Tháng 10
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh về đây tìm ký ức tháng mười.
Những kỷ niệm thuở hai mươi ngày ấy.
Khi tuổi em mới vừa tròn mười bảy.
Gặp nhau lén nhìn đã thấy xốn xang.Anh mới hai mươi mạnh khoẻ nhất làng.
Em cô bé xinh dịu dàng nhất xóm.
Cuối tháng mười tình đôi ta vừa chớm.
Trên đồng làng mình hôm sớm bên nhau.Gặt lúa xong mình xới đất trồng rau.
Ta cùng hẹn mùa đông sau sẽ cưới.
Nhưng sang xuân khi vào mùa hoa bưởi.
Anh đã lên đường lúc cuối tháng ba.Hẹn ngày trở về khi cải nở hoa.
Dẫn mẹ anh sang bên nhà xin phép.
Cho hai đứa mình bên nhau trọn kiếp.
Đám cưới rộn ràng tấm thiệp hồng tươi.Ngày về quê chưa kịp nở nụ cười.
Nhận được tin em theo người xa xứ.
Kỷ niệm xưa đã trôi về quá khứ.
Sao nỗi buồn anh còn giữ trong tim.
Thu Tháng 10
Thơ: Mạc Phương
Em rất sợ cái cảm giác chơi vơi.
Tận đáy lòng không còn nơi điểm tựa.
Nắng cuối thu cũng dường như tàn úa.
Chiếc lá vàng buồn bã cả trời thương.Tháng mười về da diết nỗi vấn vương.
Tim trống vắng bóng người thương thuở trước.
Kỉ niệm yêu cũng trôi theo dòng nước.
Vẫn có người thơ thẩn nhớ mùa ngâu.Cả ngày dài gió trốn biệt đi đâu ?
Khoảng trống không tên sương mù vây bủa.
Mây vẩn vơ đã lãng quên lời hứa.
Để đông sang lành lạnh trái tim yêu.Ngắm bóng hồng đang sắp ngả về chiều.
Nỗi sầu dâng ngập đường xưa lối cũ.
Bước liêu xiêu quãng thời gian rêu phủ.
Mắt rưng rưng dòng lệ trực lăn dài.Biết bao giờ mới đến được sớm mai.
Cuối con đường nồng nàn mùi hoa sữa.
Lưng trời yêu đớn đau thêm lần nữa.
Bao giọt sầu vương kín cả mùa thu.
Về Cùng Tháng 10
Thơ: Thiên Di
Về đi anh
Hàng me già chiều nay gió lộng
Nắng hanh hao xao động vạt cỏ non
Chiếc lá khẻ rơi nép cạnh lối mòn
Một mình em cô đơn cùng nỗi nhớVề đi anh…
Tháng mười rồi đó
Tiếng thở dài chiều cuối phố mong manh
Giấc mơ hoa em vẽ nắng ngọt lành
Anh có thấy lá thu dần nhuộm đỏNgõ nhà mình
Cúc nở vàng rực rỡ
Gió heo may se lạnh nhớ vòng tay
Thẫn thờ em dõi vạt nắng cuối ngày
Chừng như tiếng còi tàu vừa ghé bến.
Bản Tình Thơ Tháng 10
(Huỳnh Minh Nhật)
Tôi bỏ lại một mùa thu cuối gió
Gửi mây xa biền biệt bóng chân trời
Em thuở ấy đi về quên dấu gót
Để tháng mười khóc con nắng lìa đôiTôi ngồi đây, ngóng nhìn bên cửa sổ
Đợi tháng mười rơi nhẹ xuống lòng sân
Những vạt nắng cong mềm như dải lụa
Lại ưu buồn như đôi mắt cố nhânTháng mười về, hương xưa rơi đầy áo
Hỏi tâm tư người xưa cũ đâu rồi?
Khói thuốc rớt gợi đôi niềm dư ảnh
Lòng chợt buồn như mới thoáng chia phôiTháng mười nay ghé về nhưng rất lạ
Không heo may cũng chẳng cúc rợp chiều
Em có thấy tháng mười xanh xao quá?
Có ngập ngừng nhớ kẻ đã từng yêu?
Tự Tình Tháng 10!
(Huỳnh Minh Nhật)
Tháng mười đến nhẹ nhàng gõ cửa
Kéo về đây những đợt mưa chiều
Thu phố vắng cô đơn mấy độ?
Để ân tình hóa vết phong rêuKhói thuốc trắng lạnh lùng im vắng
Phố bây chừ không bóng mây bay
Bởi trời đất khoác khăn choàng xám
Đông tạ tàn mới rụng chiều nayTháng mười đến, không lời mừng gọi
Bản nhạc nào khuấy động hoang vu?
Những loài chim bay đi tìm nắng
Ta đứng đây nuốt cả sa mùĐông nơi này rét gầy vai áo
Phố ước ao lọn gió nhu mì
Người thương hỡi nhớ nhung mấy độ?
Để bây chừ lạc khúc tình siMai thức dậy, trời xanh nắng đổ
Chắc tim ta vẫn nặng u hoài
Ai đem cả mùa đông xuống phố?
Chia cho đời chút lạnh tàn phai!
Hò Hẹn
(Mai Xuân Rin)
Tháng mười rồi mình hò hẹn nhé anh
Để sớm mai sương giăng mành thổn thức
Nghe yêu thương vang xốn xang lồng ngực
Phút bồi hồi thao thức những mông lungTháng mười rồi mình cùng sánh bước chung
Em chờ anh những thẹn thùng e ngại
Thu sắp tàn lá vẫn rơi mê mải
Vàng lối về lặng sải bước nôn naoTháng 10 rồi bao nhiêu nỗi khát khao
Hoa sữa nồng thoảng dạt dào luyến ái
Khẽ thì thầm trao nụ hôn ngây dại
Nụ hôn nồng tê tái lúc đắm sayTháng 10 rồi tay nắm một bàn tay
Một cái ôm loay hoay chiều trở gió
Trao hơi ấm khi đông vừa chạm ngõ
Trao nồng nàn còn đó những xuyến xaoChớm đông rồi từng giọt nắng hanh hao
Cơn gió bấc gửi trao… màu hạnh phúc!
Chùm thơ tình tháng 10 tâm trạng
Hãy tạm quên đi những ưu tư và phiền muộn, bên ấm trà, chúng ta cùng nhau thưởng thức những áng thơ tình tháng 10 này và mỉm cười với những vạt nắng vui tươi ngoài ấy, các bạn nhé! Hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những vần thơ tình tháng 10 tâm trạng này.
Chút Vu Vơ Tháng 10
Thơ: Trần Khắc Mịch
Vẫy chào cô bé tháng mười.
Em về ánh mắt nụ cười long lanh.
Mang theo ngọn gió mát lành.
Thổi vào thương nhớ trong anh dạt dào.Tháng mười đến thật ngọt ngào.
Bao nhiêu kỷ niệm ngập trào hồn thơ.
Một thời say đắm ngu ngơ.
Chợt hờn chợt giận vu vơ mỗi ngày.Tháng mười nhớ một vòng tay.
Vô tình khẽ chạm em hay giật mình.
Dường như anh đã say tình.
Ngõ về xóm nhỏ trộm nhìn trông theo.Tháng mười quên – nhớ đan xen.
Heo may xào xạc hờn ghen nắng hồng.
Hòa trong thương nhớ mênh mông.
Lạc vào kỷ niệm giấc nồng chiều xưa.Tháng mười tháng của giao mùa.
Thu đi đông đến gió lùa bên hiên.
Nghe bâng khuâng nặng nỗi niềm.
Lòng còn như có một miền nhớ thương./.
Tháng 10 Về
Thơ: Sen Hồng
Anh biết không tháng mười về rồi đấy
Thu vẫn còn nên em thấy già nua
Trời cũng dày rơi rớt những hạt mưa
Và không gian cũng như vừa se lạnhTháng mười về mang tình yêu bất tận
Gom mây trời em gieo vần gửi thơ
Gửi cho anh một chút em ngóng chờ
Gửi cho anh trái tim khờ nung nấuTháng mười về rụng rơi nhiều hoa sấu
Bóng hình anh như chưa dẫu phai mờ
Môi vẫn cười và run từng nhịp thở
Sóng xô bờ biển hát khúc tình caTháng mười về thêm tô đẹp tình ta
Dẫu yêu xa không nhạt nhòa đôi mắt
Hai trái tim nguyện tình yêu thắt chặt
Xin ông trời đừng bắt phải chia xaTháng mười về cũng như những năm qua
Trời vẫn mưa phố xưa không gì khác
Tình em trao chẳng bao giờ đi lạc
Như nhạc lòng em đã khắc tên anh.
Giấc Mơ Tháng 10
Thơ: Võ Sơn Lâm
Tháng mười ơi xin gửi những hồn thơ
Đưa giấc mơ em về nơi thương nhớ
Ở phương xa bao điều anh trăn trở
Cuối thu rồi bỡ ngỡ phút chờ trôngTrầu đang xanh hỡi em có biết không
Em đứng số lấy chồng năm nay đó
Ba Mẹ anh chẳng thấy sang chạm ngõ
Để em buồn vò võ mãi đợi mong …Duyên không hợp chắc phận số long đong
Thôi em nhé đừng đem lòng yêu nữa
Bởi hai ta không chung nơi điểm tựa
Vắng anh rồi em lựa bước mà điNíu kéo nhau chẳng mang lại được gì
Khi cuộc sống cứ nằm nì không thoát
Rồi yêu thương cũng dần như phai nhạt
Chút giận hờn lên chồng bát đang xôTháng mười ơi…ta gửi chút mơ hồ…
Bao khát vọng đang mơ mùa đông đến.!!!..
Nghẹn Ngào Khó Nói
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng mười về với bao điều tâm sự.
Tháng chín chia ly nhắn nhủ đôi lời.
Thu sắp tàn đưa tiễn lá vàng rơi.
Đông chưa tới lòng đầy vơi thương nhớ.Muốn cùng em quay về ngày xưa đó.
Hai đứa mình đi trong gió heo may.
Bước chân trần trên cỏ tóc em bay.
Nhớ một thời mình đắm say như thế.Tháng mười đến hãy về đây em nhé.
Ta về thăm thời tuổi trẻ thân yêu.
Ngồi bên sông lắng nghe tiếng sáo diều.
Ngắm hoàng hôn khi bóng chiều loang tím.Tay trong tay ta cùng ôn kỷ niệm.
Thuở học trò mình lưu luyến bên nhau.
Sao mãi không quên được mối duyên đầu.
Dù năm tháng cùng bể dâu thay đổi.Anh đưa tay vuốt ve làn tóc rối.
Nụ hôn mặn nồng nóng hổi mình trao.
Anh về đây chỉ thấy sóng lao xao.
Không có em bỗng nghẹn ngào khó nói.
Tháng Mười Về
(Toàn Tâm Hòa)
Tháng mười về con nắng lại vỡ đôi
Và dường như mùa Thu đang rất vội
Những chiếc lá trút xuống đời thật tội
Để mùa Thu giận dỗi thoáng mưa buồn !Tháng mười về con nắng bớt vàng ươm
Chút se lạnh đã luồn trong nắng mới
Như mùa Đông cũng sắp đang về tới
Sao trong lòng cứ vời vợi mông lungTháng mười về heo may cứ ung dung
Lối em qua chân ngại ngùng chạm ngõ
Mới gặp anh đôi má em ửng đỏ
Hay vô tình cơn gió sớm đùa trêu !?Tháng mười về bên góc phố liêu xiêu
Tôi đợi em sau những chiều tan học
Muốn ngỏ lời mà sao tôi thật ngốc
Bao mỹ từ bỗng chốc lại bay xaTháng mười về tôi lại nhớ người ta
Bên góc phố em còn qua mỗi sáng
Trời tháng mườimây vờn bay bảng lãng
Chút xao lòng tản mạn nhớ chơi vơiTháng mười về… Thu rất vội em ơi !
Bài Thơ Tình Tháng Mười
(Hương Xuân)
Tháng Mười lá vẫn còn bay
Gió lành lạnh thổi làn mây cuối trời
Phải chi đừng có lá rơi
Để buồn không đến gọi lời Thu xưaSầu Thu kết lại cùng mưa
Giọt tuôn nghìn lá đong vừa nhớ thương
Trăng thề chiếc bóng bên đường
Ngập ngừng gọi khẽ mùa Đông trở vềTháng Mười đêm vắng lê thê
Giấc mơ không đến tình mê thuở nào
Xòe tay tóc thả tình trao
Mờ theo bóng vách xanh xao tuổi chờ …
Tháng Mười Thao Thức
(Đỗ Hồng)
Về ngồi đây, trái tim nghe gõ cửa
Tiếng thời gian chìm hút giữa hư vô
Vần thơ ươm trong tâm trí mơ hồ
Bờ tư tưởng chập chùng rêu phong kínAnh đã tới cuối đường hoa tháng chín
Tìm em trong đôi mắt của mùa thu
Đời mênh mông che phủ áng mây mù
Trên dốc nhớ chợt trời lên cơn bãoCây tương tư bên đường chờ thay áo
Cho mùa thu rơi thoáng nhẹ qua thềm
Nỗi buồn về trên những bước chân êm
Như lời gió gọi tháng mười thao thứcĐêm mở mắt nhìn trăng rơi xuống vực
Hạt mưa khuya hờ hững rắc quanh đời
Người tình là dòng sông nhỏ ra khơi
Mang theo cả những bài thơ dang dởVề ngồi đây, trái tim hồng đã mở
Chờ chân đêm khua nhịp bước tình yêu
Anh ngủ quên trong ngày tháng tiêu đìu
Khi niềm nhớ tháng mười còn thao thức
Chỉ Mình Anh Nhớ Gió -Tháng Mười Ơi…
(Lương Đình Khoa)
Xa Hà Nội em nhớ cốm mùa thu
Ban mai từng chuyến xe hoa ngõ nhỏ
Gánh hàng rong bâng khuâng phố cổ…
Chỉ mình anh nhớ gió – tháng Mười ơi!Em sẽ hỏi: Gió nơi nào cũng vậy thôi
Đến rồi đi – có gì khác biệt?
Anh mỉm cười: Chỉ Hà Nội biết
Tháng năm trôi gió đã đẫm ân tìnhQuay quắt nhớ cửa sổ mùa đông
Những đêm len gió lùa xót lạnh
Chẳng nỡ tháo chiếc khăn len dịu dàng người đan tặng
Quấn cả đêm dài – sợ tan hơi ấm bàn tayNhững chiều gió về thành phố hắt mưa bay
Quán nhỏ chênh vênh đèn vàng chờ khách
Một cốc trà xanh, vài thanh kẹo lạc
Bếp than hồng tí tách tiếng ngô thơmHồ Gươm lạnh môi thiếu nữ hồng hơn
Ăn một cây kem Tràng Tiền – để xuýt xoa nhìn nhau cười thích thú
Gió lùa vương những thương yêu bỏ ngỏ
Đêm mơ về hơi ấm một nụ hônGió thổi theo anh trên mỗi nấc vui buồn
Những tháng năm đam mê nồng khát vọng
Những nông nổi rưng hình giọt nước mắt
Gió ngậm ngùi len lén đến lau khôXa Hà Nội ai cũng nhớ và mơ
Thèm một không gian se lòng gió lạnh
Để yêu thương nhiều hơn khi lòng cần hơi ấm
Biết trở về gom gió hát bình yên…
Để lại một bình luận