Những vần thơ báo hiếu cha mẹ ý nghĩa nhất sẽ thay cho những lời yêu thương từ trái tim, sự biết ơn chân thành đối với công sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ. Tình cha mẹ là tình cảm thiêng liêng, cao quý luôn hiện hữu trong trái tim mỗi đứa trẻ. Để tỏ lòng biết ơn công lao sinh thành, dưỡng dục, meohaygiadinh sẽ gửi đến các bạn thơ báo hiếu cha mẹ để các bạn dành tặng cha mẹ mình nhé.
Những vần thơ báo hiếu cha mẹ hay nhất
Dưới đây là danh sách những vần thơ báo hiếu phù hợp nhất. Cùng nhau cảm nhận nhé. Biết đâu, bạn có thể tìm thấy tiếng nói bên trong của mình trong từng câu thơ.
Công cha nghĩa mẹ
( Phong Đại)
Ơn trời biển tấm lòng muôn trượng
Mẹ cùng Cha sinh dưỡng chúng con
Năm khắc khoải, tháng mỏi mòn
Sớm khuya tần tảo héo hon một đời
Xưa nghèo túng chẳng nơi để ở
Lại nhiều con vay nợ chất chồng
Cơm chẳng đủ, áo cũng không
Xót Cha thương Mẹ giữa đồng tắm mưa
Xong mùa vụ cũng vừa là lúc
Chủ tới nhà thúc giục nợ nần
Từ bậu cửa, tới giữa sân
Kẻ đong người chở thóc dần…vơi đi
Cứ như vậy kiên trì gian khổ
Vì các con vẫn cố gượng mình
Cha chịu khổ, Mẹ hy sinh
Nhịn cơm nhường áo thân hình xác xơ
Qua bĩ cực bây giờ phương trưởng
Tuy chúng con chẳng tướng, chẳng quan
Luôn kính trọng, biết kết đoàn
Anh, em nhường nhịn cháu ngoan nghe lời
Đã tới lúc nghỉ ngơi thanh thản
Cầu Mẹ Cha bầu bạn lâu dài
Dù kiệu cổ, rước trên vai
Xin được miệt mài phụng dưỡng Mẹ Cha.
Nhớ lời mẹ cha
Mẹ là biển cả thênh thang
Cha là ngọn núi cao sang giữa đời
Cho con cuộc sống tuyệt vời
Với bao no ấm từ thời ấu thơ.
Mẹ hiền dìu những giấc mơ
Cho con chấp cánh bay vào tương lai
Ơn cha nghĩa mẹ đong đầy
Sớm hôm vất vã hao gầy lao tâm.
Chỉ mong con chớ sai lầm
Sa vào cạm bẫy thăng trầm thế gian
Dòng đời sóng gió miên man
Con yêu hãy nhớ đừng gian dối lòng.
Tiền tài vật chất hư không
Chỉ là một chút phấn hồng mà thôi
Làm người bể khổ đơn côi
Nên con đã hiểu được rồi mẹ ơi.
Từ nay đến trọn muôn đời
Con xin ghi khắc những lời mẹ cha
Sống luôn mang những thật thà
Yêu người yêu bạn mới là chính nhân.
Lòng mẹ
Mẹ là tia nắng đời con
Đêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuân
Bấy lâu mẹ đã thấm nhuần
Những lo gạo mắm đổi luân ở đời.
Lo từng giấc ngủ à ơi
Mảnh quần vải áo những lời hát ru
Nhiều hôm gió bão mịt mù
Mái tranh dột nước phải thu lại gần.
Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thân
Gánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mang
Những đêm lệ ướt hai hàng
Giàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn
Dẫu trời nắng đổ mưa tuôn
Chẳng làm cho mẹ phải luồn cúi đâu
Là con đừng để mẹ sầu
Thương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về.
Cha tôi
Cả đời lo lắng cho con
Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau
Ngày xưa mưa nắng dãi dầu
Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng
Củ khoai củ sắn trên đồng
Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con
Cha mong bữa đói không còn
Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng
Một đời áo vải nhà nông
Phủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôi
Sớm khuya đồng ruộng giữa trời
Tay cha cầy cuốc cho đời con xanh
Tóc cha mây trắng phủ giăng
Con mong cha mãi an lành bên con
Đáp đền dưỡng dục công ơn
Mong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.
Đôi mắt mẹ
Yêu sao đôi mắt mẹ hiền
Giàu lòng nhân ái rộng miền bao dung
Đời nghèo vật chất mông lung
Lạc quan mẹ sống hoà chung tiếng cười
Tình thương sánh tựa biển trời
Có trong mắt mẹ một đời hy sinh
Cho con cho nghĩa cho tình
Quên đi vất vả thân mình sớm hôm
Vòng tay ấm áp mẹ ôm
Ru con giấc ngủ đêm hôm mỏi mòn
Lời ru da diết lòng con
Khắc sâu trong dạ sắt son không mờ
Những ngày thơ ấu dại khờ
Mẹ yêu mẹ nựng vô bờ vì con
Giờ đây bé bỏng chẳng còn
Vẫn lo vẫn ngóng trông con sớm chiều
Mẹ ơi! thương quá thật nhiều
Giản đơn dung dị mỗi chiều bên con
Mong mẹ ăn tốt ngủ ngon
Để con nương tựa để con cậy nhờ
Cuộc đời sóng gió đợi chờ
Gập ghềnh khúc khuỷu ai ngờ ai hay
Sểnh chân lỡ chệch vòng quay
Nhìn vào mắt mẹ thấy ngay đường về.
Xin lỗi cha
Cha ơi ! Con đã nhiều đêm thức trắng
Viết những bài thơ sâu lắng yêu đương
Con vô tâm không biết những đêm trường
Mùa nắng hạn…
Cha nai lưng kéo nước… mặc gió sương
Cho vụ mùa xanh tốt…
Con vô tình ước những điều ngu dốt
Rằng thời gian hãy không ngớt trôi nhanh
Đâu biết rằng cha đã quá tuổi xanh
Tóc muối tiêu đời tô thành bạc trắng…
Vai quần quật trong nắng trưa thầm lặng
Đôi chân gầy bước nặng gánh mưu sinh
Lo cho con mà quên mất thân mình
Con lại bận với mối tình dang dở…
Con đã buồn khi người yêu hờn dỗi
Con dại khờ với mơ mộng xa xôi
Mùi đất – khét nắng – giọt mồ hôi
Mùi thân thương đã làm con chợt tỉnh
Ơi cha ơi ! Biết bao giờ cha hỡi !
Con đáp đền được ơn nghĩa đời cha
Khi biển sâu và trời rộng bao la
Chẳng đo được công lao cha vun đắp…
Cha tôi
Đời cha khó nhọc gian truân lắm
Bốn mùa mưa nắng tắm mồ hôi
Những đêm đông lờ lững mây trôi
Giấc ngủ không đầy thương con thơ lạnh
Bao ngày rã ròng mưa không chịu tạnh
Dáng lom khom gánh bó củi tròn
Mái tóc hằn màu sương gió mỏi mòn
Đôi chân gầy cũng không còn lành lặn
Bát cơm không đầy chấm thìa muối mặn
Chén canh rau cha nuôi nấng đời con
Xin lỗi cha con chữ hiếu chưa tròn
Chút tài mọn con chưa làm nên sự
Cha đã già con vẫn đứa con hư
Đã bao lần con hứa mình sẽ đổi
Chưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗi
Cha vẫn là người dẫn lối đời con
Con còn nhớ thuở bé lon ton
Đến bây giờ con sức dài vai rộng
Cha khổ cực – ân cần – lo toan – vất vả
Con tự dặn mình không vấp ngã đâu cha.
Mẹ !
Mẹ ơi hôm nay ngày của mẹ
Viết tặng bài thơ thỏa nỗi lòng
Nơi con xứ khách trời nắng nhẹ
Quê mình đã hết đợt đông phong?
Bỗng nhớ những ngày con bé thơ
Vòng tay, tiếng hát, nhịp ầu ơ
Chạnh lòng con muốn mình đừng lớn
Thời gian hờ hững chẳng đợi chờ
Rồi khuôn mặt mẹ lắm vết hằn
Bàn tay gầy guộc mấy nếp nhăn
Mái tóc pha sương màu đã ngả
Vì con, bao đêm mẹ trở trăn
Hôm nay bên bờ sông vắng lặng
Lưu vong đất khách chẳng cạnh người
Vì ai đời mẹ bao gánh nặng
Người con xa xứ nhớ khôn nguôi
Mẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹ
Chẳng đỡ đần chi, chẳng giúp gì
Chỉ có nỗi lòng thương khôn xiết
Vẫn cần có mẹ
Cho dù con sắp già rồi,
Con vẫn cần mẹ như thời trẻ thơ!
Vẫn cần mẹ hát ầu ơ,
Ru con khỏi những bơ vơ lòng mình!
Cho dù sáng giá công danh,
Con vẫn cần mẹ ân cần sớm hôm.
Một chén nước, một bát cơm
Từ tay mẹ, vẫn sướng hơn tiệc tùng!
Cho dù con là người hùng,
Con vẫn cần mẹ mắc mùng đêm khuya.
Gió từ tay quạt mẹ đưa,
Mát hơn ngàn vạn cơn mưa đầu mùa…
Mẹ ơi, con biết là thừa
Nói câu “ơn mẹ”, dù chưa bao giờ!
Con biết mẹ cũng chẳng chờ
Nuôi con khôn lớn để nhờ mai sau!
Nhưng mà con thấy xót đau
Cả đời mẹ đã dãi dầu, đắng cay!
Con đi biền biệt tháng ngày
Lúc dừng chân đã mây bay trắng đầu!
Bơ vơ, tội nghiệp giàn trầu
Tủi thân biết mấy thân cau trước nhà.
Con về gần, mẹ đã xa,
Câu thơ lỏng chỏng giữa nhà mồ côi!
Mai sau dù có già rồi,
Con vẫn cần mẹ như thời trẻ thơ!
Nước mắt bố
(Nguyễn Văn Thu)
Có lần con theo bạn bè bỏ học
Bố gọi về nọc ra đánh một roi
(Chỉ một roi duy nhất trong đời),
Bắt con hứa phải quay về lớp học!
Đánh con xong, vào nhà bố khóc
Con dại khờ không hiểu được vì sao!
Rời quê hương trong mơ ước lao xao
Con từng bước, bước vào đời rất thật.
Những hiền lành, thật thà, chân chất
Được những thật thà, chân chất nâng niu!
Nhưng cuộc đời vốn chẳng thuận chiều,
Những người tốt, phần nhiều, khổ nhất!
Những thật thà, hiền lành, chân chất,
Thường bị đau đòn gấp mấy roi xưa!
Bởi thật thà tin giọt mát là mưa,
Bởi chân chất tin trong mơ gặp Bụt,
Tin hiền lành sẽ được người cứu giúp,
Tin chân thành sống tốt được yêu thương…!
Có ngờ đâu cuộc sống quá vô thường,
Trong yêu thương đã chứa nhiều dại dột.
Trong vô tư ngọt ngào lòng tốt,
Đã có lửa ngầm thiêu đốt cả tin yêu!…
Con đã nghe khắc khoải tiếng chim chiều
Đang sải cánh bay về miền Hạnh Phúc!
Thương chim nhỏ bay ngược chiều gió bấc,
Cố lên chim, Hạnh Phúc cuối chân trời!…
Con đã hiểu hơn nước mắt, nụ cười
Đâu phải chỉ buồn vui mới có!
Khi nụ cười còn quá nhiều méo mó,
Thì nước mắt không tròn khi nó tuôn rơi!
Đã dạn dày qua những đòn roi,
Nhớ ơn roi xưa, con thầm tụng niệm:
Bố ơi trong cõi Ta Bà
Giọt nước mắt Bố thật là giọt trong!
Bài thơ cảm động về lòng hiếu thảo mùa Vu Lan
Tháng 7 là thời khắc nhỏ để tri ân những công lao to lớn của cha mẹ bạn. Tháng Bảy-Mùa Vu Lan-mùa báo hiếu. Bạn đọc thân mến, chúng tôi đã sưu tầm được chùm thơ báo hiếu cha mẹ cảm động, bạn hãy dành chút thời gian đọc và suy nghĩ từng câu chữ và cảm nhận nhé.
VU LAN NHỚ NGƯỜI
Hai mùa lễ đến Vu Lan!
Cô đơn lạnh lẽo dưới làn gió thu
Con đường xưa cũ âm u
Gót chân mẹ đã phủ đầy khói hương.
Hai mùa thu đến xót thương!
Hơn hai năm trước con đường chẻ đôi
Sao trời như đã đổi ngôi
Mẹ ơi!… con thấy như hồi hôm qua.
Con về thăm lại nhà ta
Cái hiên còn đó… Mẹ Cha chẳng còn.
Hôm nay dưới ánh trăng tròn
Nén nhang con thắp Vu Lan nhớ Người!.
(Thơ Ngày lễ Vu Lan Phạm Huỳnh – Trích Những bài thơ hay)
VU LAN
Công Cha Mẹ biển trời nào sánh được
Những ân tình con khắc cốt ghi tâm
Nào chờ đâu đến tháng bảy ngày rằm
Đức hiếu hạnh con ghi lòng tạc dạ
Giờ Cha Mẹ đã về nơi xa quá
Biết làm sao để trả nghĩa sinh thành?
Nào phải đâu là đỗ đạt công danh
Hay giàu có xây mộ hoành tráng lệ
Mẹ dạy con dẫu rằng đời dâu bể
Cũng đừng làm người tồi tệ nghe con
Cha dạy con phải tình nghĩa sắt son
Đừng lừa lọc đừng vì tiền quên nghĩa
Đã bao năm Cha Mẹ rời nhân thế
Nhưng lòng con vẫn chẳng thể nào quên
Nhớ vòng tay âu yếm của Mẹ hiền
Nhớ lời thơ Cha êm đềm mà sâu sắc
Không quên tổ tiên, không quên nguồn gốc
Cố gắng làm Người dù khó nhọc gian truân
Dưới suối vàng Cha Mẹ hãy yên tâm
Con mãi giữ trọn tấm lòng hiếu thảo
Dù đời con vẫn còn nhiều giông bão …
(Thơ Ngày lễ Vu Lan Nguyễn Cao Toàn – Thơ tình hội tụ ảnh gái xinh)
VU LAN CON NHỚ MẸ CHA!
Mười mấy năm cha mẹ dời trần thế
Để con buồn với trống vắng bơ vơ
Có nhiều khi trong cả giấc ngủ mơ
Con thầm gọi như trẻ thơ trước đó
Vu lan về dịp mọi người bày tỏ
Bông hồng đỏ cài ngực áo người ta
Cho những ai còn mẹ và còn cha
Và riêng con hoa trắng…màu lặng lẽ
Con cố gắng tỏ ra mình mạnh mẽ
Khẽ nuốt vào giọt nước mắt ngược tim
Mong cô đơn buồn tủi bị nhấn chìm
Nơi suối vàng cha mẹ tìm …siêu thoát
Hôm nay đây dưới trời thu man mác
Chẳng khác gì ,vẫn mặn chát bờ môi
Dẫu biết rằng sóng gió cũng qua rồi
Người không thể sống đời bên con mãi
Thời gian trôi ,con ngoái đầu nhìn lại
Trải lòng mình bằng vụng dại vần thơ
Vẫn là con năm tháng trước ngu ngơ
Vu lan về thầm mơ ngày xưa cũ!
(Thơ ngày lễ Vu Lan hay Tam Ngo – Trích Thơ tình hội tụ ảnh gái xinh)
VU LAN NHỚ MẸ
Có một ngày con bỗng thấy chơi vơi
Mẹ ơi … lễ rồi con thấy ngực mình cài hoa trắng
Bạn bên cạnh cầm bông hồng nhung thắm
Con bỗng chạnh lòng … con nhớ … mẹ …
Mẹ ơi
Nhiều năm mẹ đi rồi con vẫn thấy bồi hồi
Thương phận mồ côi
Thương phận mình ngang trái
Nhìn chúng bạn con sum vầy trong tình yêu thương
Con ái ngại
Con đau
Mẹ ơi ở chốn bồng lai tiên cảnh .. phiêu dao
Hạnh phúc xa vời ….con một mình lạnh lắm
Thân trẻ thơ cút côi nhìn phận đời thăm thẳm
Chúng bạn đến trường con lẻ bóng xa xăm
Ngày hôm nay vu lan con nhớ mẹ nữa rồi
Lại thêm một năm con xa mẹ mình mãi mãi
Nhìn nắm đất lạnh khô mà tim con quặn lại
Mất mẹ rồi …
Con lại trở thành kẻ mồ côi…
(Thơ ngày lễ Vu Lan cảm động Thanh Hà Nguyễn – Trích Group Thơ tình hội tụ ảnh gái xinh)
LỄ VU LAN CON CÀI ĐẦU HOA TRẮNG
Bông hồng trắng con cài lên mái tóc
Lễ vu lan con tự sự với đời
Mất mẹ rồi con tự hỏi sao rơi
Mồ côi rồi nghe lòng sao quặn thắt
Mẹ ơi mẹ ở nơi xa cách mặt
Âm dương thôi nhưng nức nở giữa trời
Người nơi đâu con lặng ngắm mưa ơi
Chan nước mắt nơi tận cùng đau xót
Nhìn ngày lễ vu lan mùa ngâu ngọt
Họ cài đầu đóa hồng đỏ rạng ngời
Con lặng im ngắm mái tóc … đời trôi
Cành hồng trắng thương phận đời côi cút
Mẹ ơi con giữa biển đời ngập lụt
Thương phận mình một kiếp cánh cò côi
Mất mẹ rồi con thầm trách ông trời
Để con thơ bơi trong bờ giông tố
Rồi mai đây trong biển người đã lỡ
Họ chấp tay niệm phật … A DI ĐÀ
Mong một ngày mẹ hóa kiếp bông hoa
Ươm thật thấm những yêu thương trao trọn
(Thơ hay về ngày lễ Vu Lan Thanh Hà Nguyễn – Trích Group Facebook Thơ tình hội tụ ảnh gái xinh)
VU LAN NHỚ MẸ ..!
Con rất thèm .. vòng tay Mẹ chở che
Dắt con vượt khó khăn đè cuộc sống
Như hồi bé Mẹ vòng tay dang rộng
Chắp cho con được bay bổng giữa đời
Rất lâu rồi vòng tay Mẹ buông lơi
Trong con khắc mãi bao lời dạy dỗ
Ba mươi năm giữa chợ đời giông tố
Xa Mẹ hiền con nhớ lắm người ơi
Đã bao đêm còn nhớ tiếng ru hời
Sương khuya lạnh con thèm hơi Mẹ ấm
Bất chợt thấy hoen bờ mi ướt đẫm
Giữa canh trường hơi lạnh thấm buồng tim
Nỗi nhớ thương bao ngày tháng nén kìm
Đời xô đẩy làm cánh chim viễn xứ
Chữ hạnh hiếu con đêm ngày khắc giữ
Mong một lần hồi khứ Đức hiếu sinh
Lễ Vu Lan con gửi trọn tâm tình
Mong Cha Mẹ cõi nhân sinh trần thế
Luôn mạnh khỏe mặc sóng đời dâu bể
Để cháu con vui vẻ sống xum vầy
Xin một lần .. được Mẹ nắm bàn tay
Dắt con bước như những ngày thơ ấu .
(Thơ ngày lễ Vu Lan hay của Ngoc Le – Trích Thơ tình hội tụ ảnh gái xinh)
VIẾNG MỘ MẸ
Sắp rồi ngày lễ Vu Lan
Lặng ngồi nhớ mẹ lệ tràn xót xa.
Đã mùa thu thứ mười ba
Bỏ con mẹ bước chân qua suối vàng.
Chiều nay vệt nắng còn loang
Con mơ lại giấc bàng hoàng ngày xưa.
Con đường lầy lội dưới mưa
Nặng đôi quang gánh rau dưa, muối cà.
Liêu xiêu bóng mẹ đường xa
Phất phơ tóc trắng gió xoà hắt hiu.
Một đời tần tảo chắt chiu
Trẻ thì thay mẹ dắt dìu đàn em
Lấy chồng ra mỏ than đen
Chồng đi kháng chiến bao phen tù đày.
Nuôi con vất vả tháng ngày
Làm phu khai thác đắng cay một đời.
Bao lần nước mắt mẹ rơi
Cắn răng không hé nửa lời oán than.
Mẹ vượt từng bước gian nan
Một tay chèo chống nuôi đàn con thơ.
Mẹ ơi cho đến bây giờ
Bóng hình mẹ chẳng phai mờ tim con.
Một đời lội suối trèo non
Một đời gồng gánh mỏi mòn bờ vai.
Con đi thoả trí đời trai
Chờ con lệ mẹ chảy dài thương sao.
Giờ đây con lại ước ao
Được mẹ yêu mến ôm vào vòng tay.
Để con yên giấc ngủ say
Dịu dàng mẹ lại ngày ngày ru con.
Tình nhà tình nước vuông tròn
Phu thê trọn đạo sắt son một đời.
Chợt nghe trong gió chơi vơi
Vẳng nghe tiếng mẹ dặn lời yêu thương.
Xa mờ bóng mẹ hạc sương
Bàn tay ấm áp dẫn đường con đi.
Lệ lại hoen chảy bờ mi
Chắp tay con gọi thầm thì: Mẹ yêu.
(Thơ Ngày lễ Vu Lan Anh Dung Dung – Trích Thơ tình hay)
Trên đây meohaygiadinh đã chia sẻ đến các bạn những vần thơ báo hiếu cha mẹ ý nghĩa nhất. Công lao sinh thành của cha mẹ là vô cùng to lớn, không gì có thể đo đếm được. Hãy gửi tặng bố mẹ những bài thơ hay này và đừng quên theo dõi Thơ chọn lọc để biết nhiều hơn về các thơ hay nhé. Cảm ơn các bạn đã quan tâm, chúc các bạn đọc thơ vui vẻ!
Để lại một bình luận