Trước biển cả bao la, con người ta thường thấy mình nhỏ bé và cô đơn. Nhưng cũng chính ở đó, giữa thủy triều lên xuống và sóng gió ập vào bờ biển, chúng ta mới khám phá ra giá trị đích thực của cuộc sống. Biển luôn là đề tài để các độc giả làm thơ hay, hãy đọc bài thơ cùng meohaygiadinhcảm nhận những bài thơ tình về biển gây thương nhớ dưới đây nhé!
Biển giận anh đấy, anh có biết?
Biển giận anh đấy, anh có biết?
Bởi những lời hứa không thực hiện
“Anh sẽ trở lại vào ngày gần nhất”
“Cùng em đi trên con đường dài”
Biển giận anh đấy, anh có biết?
Bởi vết thương không bao giờ lành
Bởi những ký ức xóa nhanh đi
Anh chóng quên còn em nhớ mãi
Biển giận anh đấy, anh có biết?
Ngày anh trở lại cùng người khác
Biển sẽ có bão, bão rất to
Để cuốn em đi vào lòng biển
Để anh chẳng thể tìm thấy em.
Em hận anh.
THUYỀN ĐI ĐÂU, VỀ ĐÂU
Thơ Phạm Hùng
Thuyền yêu Bến bởi nàng luôn êm dịu
Ôm ấp Thuyền sau mỗi chuyến ra khơi
Thuyền hào nhoáng, những cánh buồm thắm đỏ
Đi đến đâu… cũng thường được đón mời.
Có một bữa Thuyền đi không trở lại
Bến u sầu… trông ngóng mỗi hoàng hôn
Biển thấy thế liền buông lời tán tỉnh
Sóng hát ca, mong nàng hết nỗi buồn.
Bến thầm lặng, chờ cánh buồm yêu dấu
Mặc Biển kia ve vãn suốt đêm ngày
Thuyền lãng tử lạc chốn nào neo đậu?
Nơi quê nhà… sóng vẫn ngỏ lời say.
Bến chung thủy chẳng khi nào nghiêng ngả
Dù đôi khi… Biển giận dữ thét gào
Thuyền cứ thế mải phiêu bồng xứ lạ
Sóng kể hoài, Bến thấy dạ… nao nao!
Rồi một buổi Thuyền quay về chốn cũ
Mang thân tàn, xơ xác cánh buồm xưa
Bến âu yếm… ru Thuyền say giấc ngủ
Bỏ ngoài tai, Biển kể chuyện… như thừa.
Là thế đó đã bao đời vẫn vậy
Bến chung tình dù Biển có vuốt ve
Thuyền có lỗi, nàng lẽ nào không thấy
Bến bao dung… dẫu phai nhạt xuân thì!
TRƯỚC BIỂN
Thơ Nguyễn Lan Hương
Lặng lẽ đứng nhìn về nơi xa ấy
Biển mênh mông sao chỉ có mình em
Bước chân trần trên cát trắng mịn êm
Em trước biển chợt thấy mình bé dại.
Nghe tiếng sóng từ ngàn xưa vọng lại
Hồn miên man mong một cánh buồm xa
Phía chân trời nơi sóng nước bao la
Hoàng hôn xuống , đêm phủ đầy nguyện ước .
Biển rộng thế làm sao ôm hết được
Những dấu chân bị sóng cuốn đi rồi
Chỉ mình em cùng sóng gió biển khơi
Và nỗi nhớ …
Biển ngàn đời vẫn thế …
MỐI TÌNH SÓNG VÀ CÁT
Thơ Nguyễn Đình Cường
Thân em là dải cát
Nằm nơi đó bãi bờ
Biển xa chẳng thờ ơ
Kêu sóng về hôn mãi
Lúc đầu em ngần ngại
Sóng dịu dàng lùi ra
Quay vào hôn và xoa
Cả hai òa sung sướng
Em qua thời vất vưỡng
Hết cô đơn một mình
Sóng hứa – sóng chung tình
Hôn em hoài…hôn mãi…
Thế là em trẻ lại
Sóng cũng không chịu già
Biển gửi tặng bài ca
Cho mối tình hai đứa.
LĂNG CÔ EM CÓ BIẾT KHÔNG
Thơ: Nguyễn Thành Lợi
Lăng Cô có tự bao giờ,
Sáng trong như ngọc,bên bờ biển Đông,
Lăng-Cô em có biết không?
Non xanh, nước biếc, mênh mông cát vàng,
Lăng- Cô nắng gió dịu dàng,
Để Anh tắm mát,để Nàng khỏa thân,
Lăng-Cô Bạn hãy dừng chân,
Mà vui những phút thiên thần khó quên!
NỤ CƯỜI TRÊN BẾN CÁ
( thơ Phan Huy Hùng )
Anh nhặt được nụ cười em
vương trên bến cá
Còn trinh nguyên biển cả
sớm tươi hồng
Vội gói lại cất vào tim
bí mật …
Đợi tối nay anh trả lại được không ?
Vất vả cả ngày tung người cưỡi sóng
Sóng dồn thuyền em
ngồn ngộn cá phơi
Anh đón đưa em
mở gói … thấy nụ cười
Vẫn trinh nguyên như sương chiều ấp ôm mặt biển …
Và bến cá đã thành nơi hò hẹn
Tình yêu ta
Vĩnh cửu sóng hôn bờ !
BIỂN QUÊ ANH
Thơ: Nghi Lâm
Nơi quê anh gần cuối trời Tổ Quốc
Biển lặng lờ vì chở nặng phù sa
Nhưng bình yên và rộng mở bao la
Đón em đến vào một ngày ươm nắng
Không rặng thùy dương hay bờ cát trắng
Chỉ bãi bồi sú vẹt mọc ngăn bờ
Bùn vướng chân nên cũng chẳng nên thơ
Để em tỏa sáng ngắm hoàng hôn xuống
Anh vẫn có bao điều còn mong muốn
Được cùng em trải nghiệm biển nơi đây
Đồng Điện Gió đang có Tuốc-bín quay
Dáng vươn thẳng xoay tròn in bóng nước
Tàu về bến đầy khoang đánh bắt được
Những tài nguyên của biển đã ban cho
Từng con tôm hùm đến loại cá to
Cũng vui sướng ấm lòng anh ngư phủ
Em thấy đấy dù người dân lam lủ
Vẫn bám tàu bám biển của quê hương
Tình yêu thương cũng lãng mạn vấn vương
Với người vợ hiền sớm hôm tần tảo
Dù biển quê anh không hề có đảo
Đất bùn lầy bao thiếu thốn còn đây
Bên cánh rừng vẫn rộng cánh cò bay
Chứa chan cả tình yêu và nổi nhớ!
THÌ THẦM CÙNG BIỂN
Thơ Phan Thu Hà
Biển quê mình đẹp lắm phải không anh
Nước biếc xanh bờ cát ngời trong nắng
Gió dịu dàng lời tự tình sâu lắng
Vẫn là biển quê mình….biển của ngày xưa
Bao nhiêu năm rồi dầu dãi nắng mưa
Cuộc đời thăng trầm trải qua nhiều giông tố
Xuôi ngược dòng đời theo hai chiều phận số
Có phút nào nguôi nhớ biển quê hương
Biển của chúng mình quá đỗi yêu thương
Vẫn xanh trong như ngày nào anh nhỉ
Vị muối mặn hay mối tình chung thủy
Không nói thành lời nên biển cứ thẳm sâu
Em có bao giờ không yêu biển đâu
Đứng trước biển vẫn thấy mình nhỏ bé
Bởi tình biển muôn đời vẫn thế
Có phút nào ngừng lặng nhịp sóng xô
Em lại về cùng những kỷ niệm xưa
Thì thầm cùng anh hay thì thầm cùng biển
Chiều hoàng hôn nhuộm em đến tím
Sóng dịu dàng sao em vẫn ngả nghiêng
Tình yêu này và nỗi nhớ rất riêng
Lời trái tim – lời thì thầm cùng biển
Sẽ theo em trong hành trang kỷ niệm
Nhớ mãi một ngày
Cùng với biển và anh
TA VÀ BIỂN
Thơ: Đỗ Hương
Ta đem lòng yêu biển
Từ thuở nằm trong nôi
Rì rào lời mẹ kể
Là tiếng sóng ru hời
Ta uống từng giọt mặn
Từ bầu sữa biển trời
Giọt muối nào đằm thắm
Trong lời cha ra khơi
Con sóng nào da diết
Như câu hát bà ru
Chân sóng nào nghiêng ngửa
Ông căng buồm phiêu ru
Tình yêu ta là biển
Đại dương là trái tim
Trong nồng nàn tình ái
Mắt anh, em mãi tìm
Em trao anh biển chát
Và những cơn sóng cồn
Em trao anh lời hát
Anh ơi! Yêu anh hơn!
BIỂN CHIỀU THU.
Thơ Phan Thị Tuyết Vân
Hai đứa mình cùng yêu biển mùa thu.
Từng con sóng vỗ về ru bờ cát.
Biển vẫn thế vẫn yêu thương dào dạt.
Như tình mình mãi mãi chẳng đổi thay.
Hoàng hôn chiều tím thẫm cả chân mây.
Gió thổi nhẹ lung lay làn tóc rối.
Sóng lấp lánh ánh trăng đêm mời gọi.
Thuỷ triều lên chen lấn dấu chân mềm.
Gió thì thầm ru sóng trải dịu êm.
Chung nhịp bước mình cùng nghe biển hát.
Cánh Hải Âu chao nghiêng vờn nắng nhạt.
Con dã tràng xe cát cuối bờ xa.
Màn đêm về nhìn biển rộng bao la.
Nhịp tim đập ngân nga câu tình ái.
Cùng say đắm trong vườn yêu huyền thoại.
Khúc nhạc tình…
Nhuộm tím biển chiều thu..!!!
Giọt Mưa Thu.
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Thuyền yêu Biển tình say nồng thắm
Biển ôm Thuyền mơn trớn ngất ngây
Theo Thuyền đến tận chân mây
Nhẹ dâng sóng vỗ tràn đầy dấu yêu
Lướt nhẹ êm phiêu diêu theo Gió
Biển bên Thuyền gắn bó keo sơn
Có đôi khi Biển ghen hờn
Vì sao Gió cứ theo Thuyền đón đưa
Thuyền theo Gió say sưa sông nước
Nỗi cô đơn một cõi Biển khơi
Biển nhớ Thuyền lắm Thuyền ơi
Bỏ đi theo Gió Biển tôi đau lòng!
Biển đôi lúc giận hờn quá mức
Đem bão về tức tưởi ghen tuông
Thuyền kia không giám lên đường
Nằm trong bến đợi khóc thương Biển hoài!
Hết hờn ghen Biển nay trở lại
Mang bình yên mềm mại đắm say
Biển đem nhung nhớ vơi đầy
Êm êm sóng vỗ lay lay mạn Thuyền
Nay trăng sáng rắc vàng trên sóng
Biển ôm Thuyền vỗ nhẹ nồng say
Thuyền ơi tình Biển dâng đầy
Đi xa hãy nhớ về đây Biển chờ…!
VỀ VỚI BIỂN ĐI EM
Thơ Đình Khải
Biển vẫn thế, mênh mông và xa tắp
Những con tàu mải miết phía xa xăm
Chợt nhận ra những bóng người thầm lặng
Đi lại trên boong tàu với bao việc cần làm.
Sóng vẫn vỗ dập dềnh vào doi cát
Xóa dấu chân ai vừa vội dạo qua
Chợt nghe phía sau ai cất lên tiếng hát
Ngợi ca biển mênh mông, sóng vỗ hiền hòa.
Bỗng nhận ra em đang ở đâu xa
Sao không ở bên anh ngắm biển bao la
Về đi em, ta cùng xuống biển
Cùng bơi trên sóng cho niềm vui vỡ òa…
SÓNG
Thơ: Xuân Quỳnh
Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh – một phương
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ
THUYỀN VÀ BIỂN
Thơ: Xuân Quỳnh
Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển:
“Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi
Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa… còn xa
Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ
Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
(Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên?)
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu
Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau – rạn vỡ
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố.
ĐÔI MẮT BIỂN
Thơ: Huỳnh Minh Nhật
Tôi đã nhìn thật sâu trong mắt biển
Một thoáng cười như một thoáng bình yên
Nhưng thẳm sâu là nỗi buồn dậy sóng
Sóng xa khơi tít tắp vỗ mạn thuyền
Tôi đã thấy hạt lệ mặn bờ môi
Rơi trong lòng con tim nhỏ em tô
iNhư mùi muối nồng nàn đêm khuya lạnh
Em giấu chi một thuở đã xa rồi
Tôi đã nhìn vào em, đôi mắt biển
Và thấy mình chìm đắm giữa đại dương
Đã bao ngày tôi giá buốt hơi sương
Sóng êm ái, cứ ngỡ lòng biển nhẹ.
Lời xin lỗi, gửi dùm tôi, gió nhé!
Cuốn dùm tôi niềm nỗi của riêng em
Để giọt sầu thôi ướt gối bao đêm
Để tình xưa trôi dạt miền dĩ vãng…
Mong rằng các bạn cũng có thể thích những bài thơ tình về biển gây thương nhớ đầy tình cảm này. Với những bài thơ tình về sóng biển hay, ý nghĩa và tâm trạng nhất, chúc các bạn có những phút giây thư giãn thật vui vẻ. Và còn rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn trong chuyên mục Thơ chọn lọc hãy vào khám phá các bài thơ nhé.
Để lại một bình luận