Thơ buồn về đêm đông lạnh giá đầy tâm trạng, những vần thơ này đã được rất nhiều độc giả quan tâm và yêu thích. Bài thơ được chứa đựng nhiều tình cảm sâu lắng có thể xoa dịu khoảng trống trong tâm hồn bạn. Hãy theo dõi và thưởng thức bài thơ buồn về mùa đông của meohaygiadinh này ngay nhé!
Bài thơ buồn về đêm đông ý nghĩa nhất
Chúng ta luôn phải cố gắng hết sức để vượt qua những khó khăn trong cuộc sống mà quên đi cảm xúc thật của mình. Màn đêm buông xuống, chúng tôi như tự mình gặm nhấm những vết thương trong lòng, không biết nói cùng ai. Cùng nhau hồi tưởng về những vần thơ tình buồn nhé!
ĐÊM ĐẦU ĐÔNG
Thơ: Nguyễn Quang Tuyến
Ngoài kia gió rít từng cơn
Mưa rơi tí tách giận hờn vu vơ
Giọt sầu buông thõng hững hờ
Mây chen ngang lối ngẩn ngơ canh dài
Nửa đêm thổn thức cùng ai
Để cho cơn rét ngã xoài đầu đông
Chăn co gối lạnh giá lòng
Ước ao có được non bồng bên nhau
Sập sùi ướt cả giọt sầu
Cô đơn gánh cả nặng câu hẹn hò
Đêm đầu đông thấy ngẩn ngơ
Gió, mưa, lạnh, giá người chờ khát khao…?
ĐÊM ĐÔNG
Thơ: Mạc Phương
Đêm thao thức nhớ người trong mộng
Biết làm sao lấp khoảng trống không anh
Chẳng ai bắt mùa lá rụng xa cành
Nhưng thu úa cũng cam đành giã biệt.
Một nỗi niềm ngỡ như là thuần khiết
Mà cuộc đời em mải miết đi tìm
Nơi đáy bể em cặm cụi mò kim
Luôn ao ước hàng nghìn điều tưởng tượng.
Duyên nợ này hình như từ kiếp trước
Khi gặp anh em thấy được bình yên
Thấy vui vẻ dạo quanh khắp mọi miền
Thăm nhà anh đầu tiên trong ngày mới.
Vườn tâm tư khúc ca vui phơi phới
Bản nhạc đời gió cởi bỏ mùa đông
Cho bình minh náo nức gọi ánh hồng
Trao cánh thư câu chữ lồng tình cảm.
Cảm ơn anh đã cho em can đảm
Bước ngập ngừng vào cạm bẫy tình yêu
Biết chờ đợi nắng quái cuối trời chiều
Để cuộc sống có thêm nhiều ý vị.
Em mạnh mẽ rạch ròi trong lý trí
Nhưng trái tim luôn ủy mỵ trước anh
Luôn ấp ủ những êm ái ngọt lành
Gom tất cả dành tặng người tri kỉ.
DẠ KHÚC ĐÊM ĐÔNG
Thơ: Nguyễn Hưng
Lối sang mùa bàn chân đã chạm đông
Từng tán lá gồng mình trong gió bấc
Con phố nhỏ co mình run lập cập
Hơi ấm nào dìu giấc ngủ đêm nay ?
Mùa đông về cần lắm một vòng tay
Xua giá buốt những ngày đông đơn lạnh
Ước bây giờ có em về bên cạnh
Sưởi ấm lòng cô quạnh sẽ vụt tan.
Ở ngoài trời cơn gió đến than van
Nghe đâu đây tiếng đàn như ai oán
Rượu hết rồi sao nỗi niềm chưa cạn ?
Ngập khung trời ngàn vạn đoá sầu bi.
Tình đã tan tiếc nuối nữa làm chi ?
Ái ân đã một đi không trở lại
Đông lại về cõi lòng thêm hoang hoải
Dõi nắng hồng xa ngái biết nơi nao ?
Xin từ đây vĩnh biệt những ngọt ngào
Mặc giá băng ngập vào con tim giá
Xót xa mình bỗng thành kẻ xa lạ
Còn ai chờ bản dạ khúc đêm đông.
Xin vĩnh biệt một thuở ấy ấm nồng
Trĩu phím đàn chất chồng bao nỗi nhớ
Biết về đâu khi cuộc tình dang dở
Dẫu còn yêu hết nợ cũng phải đành.
BIỂN ĐÊM ĐÔNG
Thơ: Bảo Châu
Đông đã về đợi nhau bên của sổ
Mang nhớ thương cùng ngọn gió vơi đầy
Sợi nắng vàng nhường lại cuối chân mây
Heo may bay trong ngất ngây hương biển
Mùa đông đến với cánh tay đưa tiễn
Nắng thu vàng đã giã biệt ra đi
Chân bước đi nghe lòng nói thầm thì
Đông đã tới em nhớ gì trên biển
Đêm đầu đông ánh sao khuya ẩn hiện
Vẫn ngọt ngào tình biển hát mê say
Sóng dào dạt bao nỗi nhớ đêm ngày
Trong men say vẫn bay hương tình biển
Gió đêm nay cũng vội vàng lên tiếng
Lùa rì rào thăm viếng giấc mơ khuya
Động mành che làm giấc ngủ chia lìa
Se sẽ nói kìa ai bên cửa sổ
Đêm vắng em ngọn đèn như không tỏ
Cứ trêu đùa vò võ suốt năm canh
Đêm đầu đông ngọn gió thổi hanh hanh
Nỗi nhớ em… cùng theo anh… vào mộng…
Đêm nay đây… biển ngủ yên… trong mộng…
ĐÊM ĐÔNG BUỒN
Thơ: Hồng Giang
Có phải là tại anh quá hờn ghen
Với cơn gió chen ngang vào nỗi nhớ
Hay là tại em vẫn còn trăn trở
Cơn mưa chiều đem hơi thở mong manh
Gió đông kia vì sao cứ tròng trành
Gieo nhung nhớ trong lòng anh vời vợi
Để sợi nắng cũng oằn mình nghĩ ngợi
Nhạt nhòa thêm chẳng chờ đợi tỏ bày
Mối tình si qua trăm đắng ngàn cay
Đâu có thể một ngày mà quên lãng
Xuân sắp sang đông chìm vào dĩ vãng
Ánh bình minh hé rạng cuối trời xa
Bản nhạc buồn nghe réo rắt thiết tha
Từng cung nhớ ngân nga đầy trống vắng
Ly cafe bỏ thêm đường vẫn đắng
Đêm tàn canh lẳng lặng hắt hiu sầu
Vần thơ tình viết mãi chẳng tròn câu
Đêm động lạnh…..
Vì đâu ….
Người có biết !
Sâu lắng trước vần thơ buồn về đêm cảm động
Đêm mưa thực sự khiến người ta bứt rứt đến đau lòng. Khi nghĩ về quá khứ, chúng ta cảm thấy buồn và chán nản. Mỗi ngày khi đối mặt với những người mà tôi chỉ biết, nỗi buồn của tôi được che giấu bằng một nụ cười. Hãy cùng chúng tôi đắm chìm trong những vần thơ buồn về đêm hay nhất nhé!
GIẤC MỘNG ĐÊM ĐÔNG
Thơ: Mạc Phương
Em nơi này thương mến lắm anh ơi.
Từng giây phút cứ thẫn thờ khắc khoải.
Tại sao anh cứ để em mong mãi.
Chẳng mỉm cười năm chặt lấy tay em.
Em ước ao trong giấc ngủ êm đềm.
Nụ hôn anh nhẹ nhàng trên đôi mắt.
Lấp khoảng không của nỗi buồn se sắt.
Ấm tâm hồn nghiêng ngả những men say.
Giá có thể… Thực hiện giấc mơ này.
Được bên anh trong vòng tay ân ái.
Con đường tình sẽ ngập tràn hoa trái.
Ngát hương thơm trước biển nhớ khôn cùng.
Giấc mơ em gửi anh giữa không trung.
Nhờ gió nhờ mây nhắn giùm nơi ấy.
Góc chân trời em ngày đêm vẫn vậy.
Mong nhớ anh chẳng giây phút nguôi ngoai.
Em đã đợi trong mỗi sáng ban mai.
Áng mây hồng có nụ cười anh đó.
Bức tâm thư từ nơi xa anh ngỏ.
Yêu em nhiều như sóng biếc quê anh.
Bến cầu cảng mặt nước có trong xanh ?
Con dã tràng có còn xây bờ cát ?
Lòng đại dương còn ngân vang khúc hát ?
Thương em rồi mãi mãi chẳng đổi thay !
Ngắm Trăng Treo
Đêm buồn… Em ngắm trăng treo,
Ngắm người xa ấy, có theo trăng về.
Người ơi..Có giữ lời thề!
Thu đi xuân đến, có về với em.
Em buồn, nói với trăng xem,
Đến mùa xuân tới, trăng đem anh về.
Em yêu! Anh nhớ lời thề ,
Đêm xuân trăng tỏ, anh về cùng trăng
Anh về, đúng hội hoa đăng,
Anh trắng sợi tỏa, bóng chàng bóng em.
Đêm khuya, ngồi ngắm trăng đêm,
Gió mây, ru lượn tình em với chàng .
Bên thềm hai trái tim vàng,
Cùng chung nhịp thở…Ngắm vầng trăng treo…!
Nỗi Buồn Đêm Khuya
Đêm khuya lặng lẽ cô đơn
Trông xa chỉ thấy chập chờn cánh chim
Không gian yên tĩnh im lìm
Rưng rưng giọt lệ, con tim đau buồn
Nhìn theo từng chú chuồng chuồng
Bay qua phiền muộn với muôn sự đời
Ước được như mây trên trời
Bay theo làn gió thảnh thơi nhẹ nhàng
Bước đi trên phố lang thang
Ngó về bên ấy lòng càng thêm đau
Ôi thay! Đau xót làm sao
Nở đành đối xử với nhau thế này
Cứ thế ngày lại qua ngày
Thời gian là thuốc chửa trầy vết thương
Hỡi ơi câu chuyện thê lương
Muốn quên nhưng vẫn vấn vương trong lòng.
Trăn Trở
Màn đêm là của những nỗi buồn
Thêm vào một chút giọt sầu tuôn
Ta người lữ khách bao chìm nỗi
Trăm lối nẻo đi vạn dặm đường…
Vương chút suy tư nặng nỗi niềm
Tìm em phương đó mãi trong tim
Đèn khuya leo lét ánh đường cũ
Thương kẻ ôm hoài mộng cỏ lau…
Nghe gió nhắn mây chút tâm tình
Em đừng thức dậy trước bình minh
Màn đêm hư ảo đầy trăn trở
Rượu – mây – trăng – gió quên tủi hờn…
Mưa Khuya
Đêm đã khuya mà mưa vẫn rơi
Mưa khuya buồn giá buốt tim côi
Pha chung trà nóng ngồi tư lự
Chỉ một mình sao quá lẻ loi
Buông tiếng thở dài theo tiếng mưa
Lòng ta lai nhớ chuyện ngày xưa
Dư âm khơi gợi buồn sâu lắng
Tủi phận thân mình đêm gió mưa
Người dẫu bây giờ đã cách xa
Tình kia vẫn đậm có đâu nhòa
Hương xưa còn đó buồn cô quạnh
Chiếc bóng đêm về lạnh gối chăn
Thức trắng thâu đêm dưới ánh đèn
Thoáng nghe vang vọng tiếng đàn đêm
Buồn theo khúc nhạc sầu lẻ bóng
Đàn hát lời ca quá não nề
Mưa rơi thì mưa cứ rơi
Ta buồn cứ để mặc ta buồn
Giọt mưa gí tách khơi niềm nhớ
Người đã xa rồi ….lệ mặn môi….
Tuyển tập thơ mất ngủ về đêm đông hay nhất
Bài thơ mùa đông độc đáo về chứng mất ngủ đêm khuya đã gây được sự chú ý mạnh mẽ của độc giả. Những điều này thật nên thơ và sâu sắc, và sẽ trở thành một nơi vững chắc để an ủi tâm hồn bạn. Hãy cùng chúng tôi theo dõi và cảm nhận ý nghĩa của những bài thơ này nhé!
KHOẢNG LẶNG MÙA ĐÔNG
Thơ: Kim Thúy
Đêm xào xạc gió lùa nhẹ qua song
Đang chuyển đông nên ngập đầy hơi bấc
Phố về đêm vẫn người xe tất bật
Gợi trong đêm ngàn nỗi nhớ rưng rưng
Một thoáng bâng khuâng ,một chút ngập ngừng
Mưa rả rích suốt ngày mây giăng phủ
Choàng khăn lạnh choàng bao nhiêu cho đủ
Đêm lao xao hồn phách có theo về…
Đam mê ơi , đam mê hỡi đam mê
Còn đó yêu thương nên cứ gọi tên người
Nhớ nói nhớ em không sợ người cười
Nhớ muôn trùng như lưới nhện bủa vây
Em không giận , chỉ tủi phận đắng cay
Chỉ lặng thầm mắt hoen mi mằn mặn
Đêm mưa về em nghe lòng quạnh vắng
Trời sang đông nên lắng đọng nỗi niềm.
ĐÊM LẠNH VÀO ĐÔNG
Thơ: Huỳnh Thông
Mùa đông này…anh còn lại mình thôi,
Nghe thương nhớ, nghe bồi hồi nức nở…
Nhìn sương rơi, lắng nghe từng nhịp thở,
Mà người thương…biền biệt ở phương nào…?
Mùa đông này…sao giá lạnh biết bao,
Người thương ơi… hãy choàng vào chiếc áo.
Để nơi xa, anh không còn sầu não,
Bởi vai gầy trong mưa bão chiều đông !
Đừng để anh phải tê tái cõi lòng,
Nhìn sương rơi thành từng dòng trên tóc…
Ở phương xa, anh làm sao chăm sóc,
Ngồi một mình.. em buồn… khóc trong mưa…!
Anh ngồi đây… mà nhớ kỷ niệm xưa,
Những mùa đông qua, em chưa từng lạnh.
Là bởi vì… em có anh bên cạnh,
Luôn ấp nồng… lúc trời lạnh vào đông…
Mà giờ đây…hai đứa cách mấy sông,
Đã xa anh, em rời vòng tay nóng…
Để đôi ta, hai phương buồn lạc lõng,
Ngày nhớ thương, đêm ước mộng sum vầy…!
Biết bao giờ nguôi thương nhớ này đây,
Cho lứa đôi vui tháng ngày chờ đợi ?
Để đường yêu không còn xa vời vợi,
Buổi tương phùng…hai đứa gởi trao thân !
Đêm Nay Tôi Lại Buồn
Đêm khuya rồi sao nổi buồn lại đến
Nhiều suy tư làm lơ đễnh tâm hồn
Lo lắng chi, dạ cứ thấy bồn chồn
Buồn lại đến, phủ hoàng hôn đầy mắt
Ta ngu ngơ để nổi buồn thắt chặt
Cơn gió lùa nghe lạnh ngắt toàn thân
Tự trách mình để đầu óc phân vân
Mang tâm trạng cứ cân đong đo đếm
Chợt giật mình nghe canh khuya đã điểm
Nhìn xung quanh, tìm kiếm… chỉ có mình
Thêm màn đêm cứ lặng lẽ vô hình
Bơ vơ lắm bao lặng thinh không nói
Đêm khuya rồi, tự mình ta hờn dỗi
Hờn chính ta, hờn bóng tối phủ đầy
Nổi buồn nào cứ lẩn quẩn đâu đây
Ta tự cất chẳng ai hay ai biết
Đêm Buồn Khi Không Có Em …!
Đêm chầm chậm nối dài ra vô tận
Không có em lòng buồn anh thơ thẩn
Xa lắm xa ngàn trùng em khắc ẩn
Đẹp môi cười , mắt lạ giấu bân khuân
Mơ bóng em và mộng giấc tràn dâng
Theo dấu em về dạo khúc tình trần
Từng nhịp gõ ba kim thành thế trận
Thơ thay lời anh gởi đến thiên thần
Ngủ ngon nhé em tôi đừng vương bận
Giữa lặng câm không em dù vô tận
Anh ẩn mình vào thơ với nhạc ngân
Đêm theo cùng về nối bước em gần
Đêm không Em lời tình tràn bất tận
Chờ mong và ao ước … nhớ trào dâng …
Trên đây là bài thơ buồn về đêm đông lạnh giá đầy tâm trạng mà meohaygiadinh đã chia sẻ, những bài thơ buồn về đêm sâu sắc và ý nghĩa nhất. Những câu thơ này chứa đựng nhiều cảm xúc và tình cảm sâu lắng, có thể giúp bạn quên đi những bộn bề trong cuộc sống. Cảm ơn bạn đã quan tâm và đừng quên theo dõi Thơ chọn lọc để biết nhiều bài thơ hay nhé!
Để lại một bình luận