Với thơ hay tháng 10 ta như đang được hòa mình vào một khung cảnh thiên nhiên thơ mộng của những ngày cuối thu. Đó là những tiếng lá xào xạc, hay tiếng lá khẽ rơi lãng đãng. Chính nét đẹp đó đã chạm tới trái tim của mỗi con người, điều này làm con người ta thêm phần xao xuyến bồi hồi. Những vần thơ hay dưới đây sẽ mang đến cho bạn những cảm xúc đó.
Thơ hay tháng 10 dâng trào cảm xúc
Chào Tháng 10
Thơ: Bằng Lăng Tím
Tháng mười về se chút lạnh heo may
Gió hờ hững nàng mây buồn giận dỗi
Nắng cũng nhạt cho lòng thêm bối rối
Cuối con đường em đợi bóng người thươngTháng mười về tia nắng cuối còn vương
Hoa sữa rụng thoảng hương bay trong gió
Lá rơi nhẹ trải thảm vàng lối nhỏ
Kỷ niệm buồn ngày đó vẫn còn đâyTháng mười thu bao nỗi nhớ dâng đầy
Hoa tím nở ngất ngây chiều cuối Hạ
Tim thắp lửa bao năm em thầm đã
Trao cho anh với tất cả yêu thươngTháng mười về trên lá đọng giọt sương
Lan dịu ngọt thoảng hương nồng thơm ngát
Ru điệu khúc mùa thu tình dào dạt
Về nhé anh nghe khúc hát giao mùa.
Lục Bát Chào Tháng 10
Thơ: Vân Nguyễn
Mến chào nhau nhé tháng mười
Bằng đôi má thắm nụ cười chúm xinh
Môi hồng tỏa sáng lung linh
Câu thương thề hẹn đậm tình dành anhTháng mười em chọn màu xanh
Với nhiều mộng ước chân thành gửi trao
Mang theo cả những ngọt ngào
Yêu thương nồng thắm biết bao ân tìnhDịu dàng ra phố một mình
Chợt như còn đó bóng hình chưa xa
Gió thu êm dịu chan hoà
Nhớ lời đã tỏ thiết tha nồng nàn.Bao nhiêu tình cảm chứa chan
Trong lòng ấp ủ vô vàn niềm thương.
Gửi anh một trái tim hường
Mong đi chung một con đường ước mơ.Em về ghép nốt vần thơ
Vẫn còn dang dở đợi chờ từng câu
Tháng mười với những bắt đầu
Cùng nhau giữ nhé bền lâu hỡi người.!


Tháng 10 Về
Thơ: Phú Sĩ
Tháng mười về ai đó nhớ thương ai
Nhớ lối xưa con nắng vẫn trải dài
Tiễn thu cuối heo may buồn hoang dại
Nắng có còn trong tê tái đông sangTháng mười về có kẻ bước sang ngang
Để phố cũ nay lỡ làng duyên nợ
Hương hoa sữa đợi chờ ai xa vắng
Nhớ thương gì trong lặng lẽ mùa đôngTháng mười về anh có đợi có mong
Nơi phương ấy biển rì rào tiếng sóng
Anh có thấy trong dạt dào gió lộng
Có tình em bến mộng đợi bóng thuyềnTháng mười về ôn lại chuyện hàn huyên
Có kẻ vu vơ thả hồn bay xao xuyến
Có kẻ lặng thầm trong chuỗi buồn kỷ niệm
Duy chỉ còn ta ngồi đếm chuyến xe đờiTháng mười về ai đó thả hồn rơi
Rồi thao thức đêm trôi dòng thơ mới
Rạo rực thế tình thơ ai còn đợi
Ta trao nhau ấm mãi khúc tình nồng.
Cảm Xúc Tháng 10
Thơ: Đinh Đào
Tháng mười ơi! Chầm chậm một chút thôi
Để thu kịp trở mình khi gió lạnh
Để chút nắng sải mình trong chiều nhẹ
Để em tìm miền ký ức đầy vơi…Tháng mười ơi! Đi qua những khung trời
Còn thấy ấm của nồng nàn hương bưởi
Thu chưa qua sao lòng buồn vời vợi
Tại tháng mười hay tại bởi lòng tôi???Tháng mười ơi! Mang nỗi nhớ đầy vơi
Chở tôi đến những khung trời dịu vợi
Anh xa xôi lòng nấu nung không mỏi
Đợi tháng mười gom tâm sự về thôi!!!Tháng mười ơi! Chắt chiu lại cho tôi
Tình ai đó đã buông lời thề hẹn
Mong manh quá nếu đò không cập bến
Trách làm chi… Ai bảo…hẹn tháng mười.


Ký Ức Tháng 10
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh về đây tìm ký ức tháng mười.
Những kỷ niệm thuở hai mươi ngày ấy.
Khi tuổi em mới vừa tròn mười bảy.
Gặp nhau lén nhìn đã thấy xốn xang.Anh mới hai mươi mạnh khoẻ nhất làng.
Em cô bé xinh dịu dàng nhất xóm.
Cuối tháng mười tình đôi ta vừa chớm.
Trên đồng làng mình hôm sớm bên nhau.Gặt lúa xong mình xới đất trồng rau.
Ta cùng hẹn mùa đông sau sẽ cưới.
Nhưng sang xuân khi vào mùa hoa bưởi.
Anh đã lên đường lúc cuối tháng ba.Hẹn ngày trở về khi cải nở hoa.
Dẫn mẹ anh sang bên nhà xin phép.
Cho hai đứa mình bên nhau trọn kiếp.
Đám cưới rộn ràng tấm thiệp hồng tươi.Ngày về quê chưa kịp nở nụ cười.
Nhận được tin em theo người xa xứ.
Kỷ niệm xưa đã trôi về quá khứ.
Sao nỗi buồn anh còn giữ trong tim.
Tháng 10
Thơ: Liên Phạm
Tháng mười tràn ngập ước mơ
Tháng mười say những vần thơ ngọt ngào!
Tháng mười lưu luyến gửi trao
Tháng mười ta thấy dạt dào mến thương!Tháng mười lòng thấy vấn vương
Tháng mười ấp ủ tim hường xuyến xao…
Tháng mười lộng lẫy đón chào
Tháng mười hẹn ước, ta trao duyên nồngTháng mười tháng của ước mong
Tháng mười môi đỏ, má hồng nao nao
Ngày hai mươi được đón chào
Ngày của phụ nữ, dạt dào sắc hoaĐất trời vang khúc hoan ca
Hoà chung bản nhạc, chan hoà lời yêu!
Tháng mười lộng lẫy yêu kiều
Bạn, Tôi thề hẹn những điều thân thươngNghĩa tình sâu nặng, vấn vương
Nụ hồng e ấp, toả hương nồng nàn!
Thu Tháng 10
Thơ: Mạc Phương
Em rất sợ cái cảm giác chơi vơi.
Tận đáy lòng không còn nơi điểm tựa.
Nắng cuối thu cũng dường như tàn úa.
Chiếc lá vàng buồn bã cả trời thương.Tháng mười về da diết nỗi vấn vương.
Tim trống vắng bóng người thương thuở trước.
Kỉ niệm yêu cũng trôi theo dòng nước.
Vẫn có người thơ thẩn nhớ mùa ngâu.Cả ngày dài gió trốn biệt đi đâu ?
Khoảng trống không tên sương mù vây bủa.
Mây vẩn vơ đã lãng quên lời hứa.
Để đông sang lành lạnh trái tim yêu.Ngắm bóng hồng đang sắp ngả về chiều.
Nỗi sầu dâng ngập đường xưa lối cũ.
Bước liêu xiêu quãng thời gian rêu phủ.
Mắt rưng rưng dòng lệ trực lăn dài.Biết bao giờ mới đến được sớm mai.
Cuối con đường nồng nàn mùi hoa sữa.
Lưng trời yêu đớn đau thêm lần nữa.
Bao giọt sầu vương kín cả mùa thu.


Về Cùng Tháng 10
Thơ: Thiên Di
Về đi anh
Hàng me già chiều nay gió lộng
Nắng hanh hao xao động vạt cỏ non
Chiếc lá khẻ rơi nép cạnh lối mòn
Một mình em cô đơn cùng nỗi nhớVề đi anh…
Tháng mười rồi đó
Tiếng thở dài chiều cuối phố mong manh
Giấc mơ hoa em vẽ nắng ngọt lành
Anh có thấy lá thu dần nhuộm đỏNgõ nhà mình
Cúc nở vàng rực rỡ
Gió heo may se lạnh nhớ vòng tay
Thẫn thờ em dõi vạt nắng cuối ngày
Chừng như tiếng còi tàu vừa ghé bến.
Tháng Mười
Thơ: Thanh Xuân
Khi tháng mười trở lại ngõ nhà ai
Hương hoa sữa vẫn miệt mài nồng nặc
Như muốn gửi về một miền xa lắc
Chút nồng nàn để reo rắc vào timÔi tháng mười sao người cứ lặng im
Câu quan họ mùa hội Lim đằm thắm
Là chín đợi mười thương còn in đậm
Giã bạn rồi mưa ướt đẫm quai thao..Khi tháng mười không còn nắng gắt gao
Trăng chênh chếch chả vút cao được nữa
Chả trong sáng có khi còn đỏ lửa
Bởi biết rằng mây sắp sửa che ngang…Trông tháng mười trên những ruộng bậc thang
Những bông lúa khom lưng vàng mỏi mệt
Bên sườn núi kéo ngang trời một vết..
Tím hoàng hôn làm đoạn kết cuộc tình…Và tháng mười trong ánh mắt lung linh
Ở trong đó nắng bình minh thật tuyệt
Đầy nhựa sống một tâm hồn nhiệt huyết
Càng đẹp hơn từ khiếm khuyết thực hư…Chào tháng mười quên hết thảy suy tư
Ta chào đón những giấc mơ hạnh phúc
Ta gửi lại tình thơ ngàn lời chúc
Những nụ cười và những khúc nhạc vui…
Thơ hay tháng 10 đong đầy nỗi nhớ
Tháng 10 về mang theo chút hoài niệm,bâng khuâng,mang theo bao niềm thương,nỗi nhớ. Có lẽ cũng chính vì lẽ đó,những bài thơ tháng 10 thường mang chút nhẹ nhàng,bâng khuâng,gợi trong lòng người bao nỗi hoài niệm khó phai. Hi vọng những bài thơ hay tháng 10 sau đã chạm đến miền cảm xúc của các bạn.


Chút Vu Vơ Tháng 10
Thơ: Trần Khắc Mịch
Vẫy chào cô bé tháng mười.
Em về ánh mắt nụ cười long lanh.
Mang theo ngọn gió mát lành.
Thổi vào thương nhớ trong anh dạt dào.Tháng mười đến thật ngọt ngào.
Bao nhiêu kỷ niệm ngập trào hồn thơ.
Một thời say đắm ngu ngơ.
Chợt hờn chợt giận vu vơ mỗi ngày.Tháng mười nhớ một vòng tay.
Vô tình khẽ chạm em hay giật mình.
Dường như anh đã say tình.
Ngõ về xóm nhỏ trộm nhìn trông theo.Tháng mười quên – nhớ đan xen.
Heo may xào xạc hờn ghen nắng hồng.
Hòa trong thương nhớ mênh mông.
Lạc vào kỷ niệm giấc nồng chiều xưa.Tháng mười tháng của giao mùa.
Thu đi đông đến gió lùa bên hiên.
Nghe bâng khuâng nặng nỗi niềm.
Lòng còn như có một miền nhớ thương./.
Khoảnh Khắc Tháng 10
Thơ: Võ Ngọc Cẩn
Tháng mười về vội vã
Mang theo gió heo may
Bầu trời xám màu mây
Từng giọt sầu rơi rụngTháng mười làm vỡ vụn
Những trái tim cô đơn
Mưa như dỗi như hờn
Khóc than từng chiếc láTrong lòng xao xuyến lạ
Thương lắm mùa thu ơi
Ta xa nhau trong đời
Đông hắt hiu gió lạnhNgõ hồn nghe hiu quạnh
Chiều ướt sũng màn mưa
Chiếc lá buồn đu đưa
Chiều tháng mười khắc khoải.


Tháng 10 Về
Thơ: Sen Hồng
Anh biết không tháng mười về rồi đấy
Thu vẫn còn nên em thấy già nua
Trời cũng dày rơi rớt những hạt mưa
Và không gian cũng như vừa se lạnhTháng mười về mang tình yêu bất tận
Gom mây trời em gieo vần gửi thơ
Gửi cho anh một chút em ngóng chờ
Gửi cho anh trái tim khờ nung nấuTháng mười về rụng rơi nhiều hoa sấu
Bóng hình anh như chưa dẫu phai mờ
Môi vẫn cười và run từng nhịp thở
Sóng xô bờ biển hát khúc tình caTháng mười về thêm tô đẹp tình ta
Dẫu yêu xa không nhạt nhòa đôi mắt
Hai trái tim nguyện tình yêu thắt chặt
Xin ông trời đừng bắt phải chia xaTháng mười về cũng như những năm qua
Trời vẫn mưa phố xưa không gì khác
Tình em trao chẳng bao giờ đi lạc
Như nhạc lòng em đã khắc tên anh.
Thương Quá Tháng 10
Thơ: Minh Ngọc
Thu sắp đi rồi…mưa ngang qua ngõ
Mây thẫn thờ làm ngọn gió riêng mang
Tháng mười ơi! Ta cũng buồn thiệt đó
Nhớ đến ai…ôm gối nhỏ mơ màng!Liệu có phải đông sắp sang không nhỉ
Mà lòng mình luôn suy nghĩ về ai
Tiếng xạc xào của lá rơi thủ thỉ
Nên con tim trỗi dậy ký ức hoài…Dẫu đã biết…một ngày mai vẫn thế
Thu đi rồi đông chẳng thể không qua
Nhưng nhìn cây…mắt vẫn buồn rơi lệ
Bởi tình này đâu có dễ phôi pha…!


Em Là Cô Gái Tháng 10
Thơ: Bằng Lăng Tím
Mẹ sinh em một ngày giữa tháng mười
Bầu sữa ngọt à ơi câu Mẹ hát
Thoảng hương lúa trên đồng thơm ngào ngạt
Cánh cò chiều bát ngát cõng hoàng hônSông uốn quanh con sóng vỗ dập dồn
Mẹ vất vả sớm hôm cùng mưa nắng
Oằn lưng gánh đôi vai gầy trĩu nặng
Thương Mẹ nhiều năm tháng tóc bạc phaiTuổi thơ em đã qua tháng ngày dài
Chân vững bước đường tương lai rộng mở
Xa mấy nẻo trong tim hoài luôn nhớ
Mái tranh nghèo trước ngõ mấy hàng cauNắng mùa Thu vàng óng sắc muôn màu
Nhớ quê Mẹ nơi chôn rau cắt rốn
Gác tất cả công việc đang bề bộn
Về quê hương bay bổng cánh chim chiềuĐất Thái Bình quê Mẹ mãi thêm yêu
Lưng trời mộng cánh diều chao cùng gió
Cổng làng cũ còn nguyên cây gạo đỏ
Những đêm trăng sáng tỏ hát hội đìnhEm…tháng mười cô gái nhỏ tươi xinh…
Giấc Mơ Tháng 10
Thơ: Võ Sơn Lâm
Tháng mười ơi xin gửi những hồn thơ
Đưa giấc mơ em về nơi thương nhớ
Ở phương xa bao điều anh trăn trở
Cuối thu rồi bỡ ngỡ phút chờ trôngTrầu đang xanh hỡi em có biết không
Em đứng số lấy chồng năm nay đó
Ba Mẹ anh chẳng thấy sang chạm ngõ
Để em buồn vò võ mãi đợi mong …Duyên không hợp chắc phận số long đong
Thôi em nhé đừng đem lòng yêu nữa
Bởi hai ta không chung nơi điểm tựa
Vắng anh rồi em lựa bước mà điNíu kéo nhau chẳng mang lại được gì
Khi cuộc sống cứ nằm nì không thoát
Rồi yêu thương cũng dần như phai nhạt
Chút giận hờn lên chồng bát đang xôTháng mười ơi…ta gửi chút mơ hồ…
Bao khát vọng đang mơ mùa đông đến.!!!..


Khắc Khoải Tháng 10
Thơ: Võ Ngọc Cẩn
Tháng mười về vội vã
Mang theo gió heo may
Bầu trời xám màu mây
Từng giọt sầu rơi rụngTháng mười làm vỡ vụn
Những trái tim cô đơn
Mưa như dỗi như hờn
Khóc than từng chiếc láTrong lòng xao xuyến lạ
Thương lắm mùa thu ơi
Ta xa nhau trong đời
Đông hắt hiu gió lạnhNgõ hồn nghe hiu quạnh
Chiều ướt sũng màn mưa
Chiếc lá buồn đu đưa
Chiều tháng mười khắc khoải.
Nghẹn Ngào Khó Nói
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng mười về với bao điều tâm sự.
Tháng chín chia ly nhắn nhủ đôi lời.
Thu sắp tàn đưa tiễn lá vàng rơi.
Đông chưa tới lòng đầy vơi thương nhớ.Muốn cùng em quay về ngày xưa đó.
Hai đứa mình đi trong gió heo may.
Bước chân trần trên cỏ tóc em bay.
Nhớ một thời mình đắm say như thế.Tháng mười đến hãy về đây em nhé.
Ta về thăm thời tuổi trẻ thân yêu.
Ngồi bên sông lắng nghe tiếng sáo diều.
Ngắm hoàng hôn khi bóng chiều loang tím.Tay trong tay ta cùng ôn kỷ niệm.
Thuở học trò mình lưu luyến bên nhau.
Sao mãi không quên được mối duyên đầu.
Dù năm tháng cùng bể dâu thay đổi.Anh đưa tay vuốt ve làn tóc rối.
Nụ hôn mặn nồng nóng hổi mình trao.
Anh về đây chỉ thấy sóng lao xao.
Không có em bỗng nghẹn ngào khó nói.